Miyerkules, Nobyembre 4, 2015

Rơi nước mắt với hình ảnh em bé 7 tuổi tần tảo chăm sóc cha bị bại liệt

Hình ảnh em bé 7 tuổi một thân một mình chăm sóc cho cha bị bại liệt, mẹ dắt em gái bỏ đi khiến người đọc không cầm được nước mắt. 

Hoàn cảnh của em vô cùng đáng thương, khi được chia sẻ lên mạng, rất nhiều nhà hảo tâm đã tìm đến tận nơi để giúp đỡ bố con em phần nào khó khăn trong cuộc sống.

Người bố năm nay 37 tuổi, là công nhân. Hai năm trước, trong một lần đang thi công, do bất cẩn nên anh bị ngã từ tầng hai xuống. Lúc đó, vợ và con trai vội vàng đưa anh đến bệnh viện, thế nhưng do xương sườn và xương cột sống bị gãy, tủy sống cũng bị thương nghiêm trọng nên nửa thân dưới của anh đã bị tê liệt hoàn toàn.

em-be-7-tuoi-blogtamsu (5)
Hình ảnh em bé 7 tuổi đang ngồi chăm chỉ học bài và nét tinh nghịch của em

Vì điều trị cho anh nên những khoản tích góp của gia đình ngày càng cạn kiệt, mà tình hình sức khỏe của anh không có chút tiến triển nào. Từ đó, anh nằm liệt giường và không thể tiếp tục làm việc được nữa.

Hoàn cảnh gia đình đã khó khăn nay càng khó khăn hơn, người vợ không chịu được cảnh túng quẫn nên một thời gian sau đó liền dẫn theo con gái 3 tuổi bỏ nhà đi, từ đó bặt vô âm tín, không thấy quay về nữa, bỏ mặc cậu con trai 7 tuổi và người chồng bại liệt ở lại.

em-be-7-tuoi-blogtamsu (7)
Em đút cơm cho bố ăn

Không còn sự lựa chọn nào khác, em bắt buộc phải trưởng thành, phải tự lập. Mới chỉ là học sinh lớp một nhưng mỗi sáng sớm 6h em đã phải thức dậy chuẩn bị bữa sáng cho bố sau đó mới đi đến trường. Giờ nghỉ trưa, em ăn cơm xong liền vội vội vàng chạy về nhà đút cơm cho bố rồi lại tiếp tục đến trường.

em-be-7-tuoi-blogtamsu (3)
Em tự vo gạo nấu cơm

Sau khi tan học, em không vội về nhà mà còn tranh thủ đi tìm nhặt nhạnh những chai lọ người ta bỏ đi để bán lấy tiền, ngày nào cũng vậy, ít nhất phải kiếm được chút tiền em mới về nhà.

Em cho hay: “Cái bố cháu cần nhất bây giờ đó là thuốc để trị liệu nhưng cháu lại không có số tiền lớn để mua thuốc cho bố”. Em còn cho biết, dù có cố gắng đến mấy đi nữa thì số tiền kiếm được nhiều nhất cũng chỉ được 20 Nhân dân tệ  ( tương đương với 70 nghìn tiền Việt) mà thôi, làm sao đủ để trả số tiền viện phí lớn như thế được.

Sau khi đi tìm nhặt chai lọ xong, em trở về giúp bố lật người, thoa thuốc sau lưng. Do nằm một chỗ trong thời gian dài nên trên người bố em ngày càng xuất hiện nhiều vết lở loét, một số vết thương đã xuất hiện tình trạng nhiễm trùng.

em-be-7-tuoi-blogtamsu (2)
Em tra thuốc cho bố

Ngoài số tiền ít ỏi mà em kiếm được từ những chai lọ kia, số tiền cần để trang trải cuộc sống, hai cha con em chỉ biết dựa vào số tiền Nhà nước trợ cấp cho mỗi tháng 300 Nhân dân tệ (tương đương với hơn 1 triệu tiền Việt).

Thỉnh thoảng có những người hàng xóm tốt bụng, họ giúp đỡ bố con em bằng chút đồ ăn, hoặc một số đồ dùng gì đó, tuy nhiên, ngoài ra hai bố con em không biết dựa dẫm vào đâu nữa.

Người bố nói rằng, nhìn thấy con trai cực khổ như vậy, anh đã nhiều lần nghĩ đến việc tự sát, nhưng rồi anh lại nghĩ đến cảnh côi cút của con trai khi không có bố bên cạnh, anh lại cố gắng để sống tiếp.

“Nếu bố không còn, cháu cũng không muốn sống nữa”

Cậu bé cho biết, nếu không còn bố, em cũng không tiếp tục sống nữa. Thế nhưng, điều khiến mọi người ngưỡng mộ đó chính là tinh thần lạc quan, một lòng quyết tâm cứu sống bố của em, em còn nói rằng, chỉ mong mình lớn nhanh để kiếm tiền chữa bệnh cho bố.

Một em bé còn nhỏ tuổi nhưng đã hiểu chuyện như vậy, vậy mà mẹ em nỡ bỏ bố con em mà đi. Mong rằng, tương lai của em sẽ tươi sáng hơn,  mong rằng các nhà hảo tâm hãy giúp đỡ để bố em nhanh chữa khỏi bệnh!
Theo Thu Hương / Một Thế Giới

Miyerkules, Nobyembre 4, 2015

Rơi nước mắt với hình ảnh em bé 7 tuổi tần tảo chăm sóc cha bị bại liệt

Hình ảnh em bé 7 tuổi một thân một mình chăm sóc cho cha bị bại liệt, mẹ dắt em gái bỏ đi khiến người đọc không cầm được nước mắt. 

Hoàn cảnh của em vô cùng đáng thương, khi được chia sẻ lên mạng, rất nhiều nhà hảo tâm đã tìm đến tận nơi để giúp đỡ bố con em phần nào khó khăn trong cuộc sống.

Người bố năm nay 37 tuổi, là công nhân. Hai năm trước, trong một lần đang thi công, do bất cẩn nên anh bị ngã từ tầng hai xuống. Lúc đó, vợ và con trai vội vàng đưa anh đến bệnh viện, thế nhưng do xương sườn và xương cột sống bị gãy, tủy sống cũng bị thương nghiêm trọng nên nửa thân dưới của anh đã bị tê liệt hoàn toàn.

em-be-7-tuoi-blogtamsu (5)
Hình ảnh em bé 7 tuổi đang ngồi chăm chỉ học bài và nét tinh nghịch của em

Vì điều trị cho anh nên những khoản tích góp của gia đình ngày càng cạn kiệt, mà tình hình sức khỏe của anh không có chút tiến triển nào. Từ đó, anh nằm liệt giường và không thể tiếp tục làm việc được nữa.

Hoàn cảnh gia đình đã khó khăn nay càng khó khăn hơn, người vợ không chịu được cảnh túng quẫn nên một thời gian sau đó liền dẫn theo con gái 3 tuổi bỏ nhà đi, từ đó bặt vô âm tín, không thấy quay về nữa, bỏ mặc cậu con trai 7 tuổi và người chồng bại liệt ở lại.

em-be-7-tuoi-blogtamsu (7)
Em đút cơm cho bố ăn

Không còn sự lựa chọn nào khác, em bắt buộc phải trưởng thành, phải tự lập. Mới chỉ là học sinh lớp một nhưng mỗi sáng sớm 6h em đã phải thức dậy chuẩn bị bữa sáng cho bố sau đó mới đi đến trường. Giờ nghỉ trưa, em ăn cơm xong liền vội vội vàng chạy về nhà đút cơm cho bố rồi lại tiếp tục đến trường.

em-be-7-tuoi-blogtamsu (3)
Em tự vo gạo nấu cơm

Sau khi tan học, em không vội về nhà mà còn tranh thủ đi tìm nhặt nhạnh những chai lọ người ta bỏ đi để bán lấy tiền, ngày nào cũng vậy, ít nhất phải kiếm được chút tiền em mới về nhà.

Em cho hay: “Cái bố cháu cần nhất bây giờ đó là thuốc để trị liệu nhưng cháu lại không có số tiền lớn để mua thuốc cho bố”. Em còn cho biết, dù có cố gắng đến mấy đi nữa thì số tiền kiếm được nhiều nhất cũng chỉ được 20 Nhân dân tệ  ( tương đương với 70 nghìn tiền Việt) mà thôi, làm sao đủ để trả số tiền viện phí lớn như thế được.

Sau khi đi tìm nhặt chai lọ xong, em trở về giúp bố lật người, thoa thuốc sau lưng. Do nằm một chỗ trong thời gian dài nên trên người bố em ngày càng xuất hiện nhiều vết lở loét, một số vết thương đã xuất hiện tình trạng nhiễm trùng.

em-be-7-tuoi-blogtamsu (2)
Em tra thuốc cho bố

Ngoài số tiền ít ỏi mà em kiếm được từ những chai lọ kia, số tiền cần để trang trải cuộc sống, hai cha con em chỉ biết dựa vào số tiền Nhà nước trợ cấp cho mỗi tháng 300 Nhân dân tệ (tương đương với hơn 1 triệu tiền Việt).

Thỉnh thoảng có những người hàng xóm tốt bụng, họ giúp đỡ bố con em bằng chút đồ ăn, hoặc một số đồ dùng gì đó, tuy nhiên, ngoài ra hai bố con em không biết dựa dẫm vào đâu nữa.

Người bố nói rằng, nhìn thấy con trai cực khổ như vậy, anh đã nhiều lần nghĩ đến việc tự sát, nhưng rồi anh lại nghĩ đến cảnh côi cút của con trai khi không có bố bên cạnh, anh lại cố gắng để sống tiếp.

“Nếu bố không còn, cháu cũng không muốn sống nữa”

Cậu bé cho biết, nếu không còn bố, em cũng không tiếp tục sống nữa. Thế nhưng, điều khiến mọi người ngưỡng mộ đó chính là tinh thần lạc quan, một lòng quyết tâm cứu sống bố của em, em còn nói rằng, chỉ mong mình lớn nhanh để kiếm tiền chữa bệnh cho bố.

Một em bé còn nhỏ tuổi nhưng đã hiểu chuyện như vậy, vậy mà mẹ em nỡ bỏ bố con em mà đi. Mong rằng, tương lai của em sẽ tươi sáng hơn,  mong rằng các nhà hảo tâm hãy giúp đỡ để bố em nhanh chữa khỏi bệnh!
Theo Thu Hương / Một Thế Giới