Biyernes, Nobyembre 6, 2015

Khóc nấc trước những lời cuối trước lúc lâm chung của người mẹ nghèo mắc ung thư máu

Mẹ tuy không phải là mẹ đẻ của con nhưng mẹ là mẹ con, là người đã có ơn nuôi lớn con, vì thế hãy để con được báo hiếu với mẹ, mẹ nhé!"

Những ngày còn lại của bà không còn nhiều nữa. Vì mắc bệnh máu trắng đã lâu, cơ thể ngày càng suy yếu nên bà quyết định nói bí mật cho cô con gái biết rằng cô không phải con gái ruột của bà. Bí mật này bà đã giữ chặt suốt 14 năm nay, bà không muốn giấu con gái về sự thật này thêm nữa, càng không muốn bản thân ốm đau là gánh nặng tiếp tục đè lên vai cô con gái nhỏ.
me-khong-phai-la-me-de-cua-con-nhung-me-la-me-con-blogtamsu
“Mẹ tuy không phải là mẹ đẻ của con nhưng mẹ là mẹ con.”
Sau khi kết hôn, hai năm sau chồng bà  qua đời vì mắc bệnh ung thư gan để lại  người mẹ già cho bà chăm sóc.
Từ một người công nhân dệt bà chuyển sang làm công nhân phun sơn để tăng thêm thu nhập. Mặc dù biết làm công việc này lâu dài sẽ ảnh hưởng đến sức khỏe của mình nhưng vì gánh nặng cuộc sống bà không màng đến chuyện đó.
Hôm đó bà ôm cô con gái vào lòng, cái ôm vẫn ấm áp như 14 năm về trước. Ngày đó, một người phụ nữ hàng xóm đã qua đời vì khó sinh, để lại một bé gái sơ sinh tội nghiệp trên giường. Khi đó người chồng của người phụ nữ này nằm liệt trên giường không thể chăm sóc cho bé gái.Thấy vậy bà không đành lòng bất chấp sự phản đối của người nhà nhận nuôi bé gái đó.
Gần đây khi thấy sức khỏe ngày một yếu đi, bà quyết định đến bệnh viện để kiểm tra. Kết quả kiểm tra thật khiến bà khó mà chấp nhận. Bà đã mắc bệnh máu trắng . Bốn năm điều trị đã tiêu hết số tiền tiết kiệm trong nhà mà bệnh tình của bà vẫn không thuyên giảm.
Biết mình sống không được bao lâu nữa, bà quyết định đem bí mật mà bà đã giữ suốt bao năm qua nói cho con gái biết:
Con gái, con không phải là con đẻ của ta”
Cô bé nhìn sâu vào đôi mắt của mẹ nó nói:
“Tại sao mẹ của con lại không phải là mẹ của con?”
Thì ra con bé trong một lần nghe lén cuộc nói chuyện giữa mẹ và ba nó, nó đã biết mình không phải do mẹ sinh ra. Nhưng vì ngần ấy năm nuôi dưỡng, nó chẳng đành lòng bỏ người mẹ bệnh tật ra đi. Cô bé quyết định sẽ ở lại chăm sóc người mẹ đã nuôi dưỡng cô suốt 14 năm trời cho đến khi bà qua đời. Lúc này nó nắm chặt lấy bàn tay của mẹ nước mắt giàn dụa nói:

“Mẹ tuy không phải là mẹ đẻ của con nhưng mẹ là mẹ con, là người đã có ơn nuôi lớn con, vì thế hãy để con được báo hiếu với mẹ, mẹ nhé!”
Xúc động trước những lời của cô con gái nhỏ, bà ôm chặt cô bé vào lòng như thể Thượng Đế sắp  chia cắt hai mẹ con bà.
Theo Huyền Nguyễn / Một Thế Giới

Huwebes, Nobyembre 5, 2015

Tôi đã lái xe hơn 300 cây số để có thể ở bên vợ vào buổi tối hôm đó

Đoạn đường hơn 300 cây số dưới thời tiết mưa gió càng thêm khó khăn. Tôi vừa lái xe vừa sợ hãi, không biết vì sao vợ tôi lại lâm vào tình cảnh này.

Tôi kết hôn đã 2 năm nay nhưng số lần tôi được ở cạnh nàng chỉ đếm trên đầu ngón tay. Số là chỗ tôi làm việc cách nhà hơn 300 cây số. Thế nên một tuần hoặc hai tuần tôi mới về thăm vợ. Thứ nhất cũng vì công việc của tôi quá bận rộn, thứ hai vì đường sá xa xôi nên đôi khi tôi cũng lười. Ban đầu, tôi chăm về nhà vì nhớ vợ, nhưng sau rồi cũng quen. Có khi 1 tháng, tôi chỉ về một lần.
Vợ chồng tôi kết hôn khi cả hai đều đã nhiều tuổi nên vấn đề sinh con được bố mẹ hai bên giục rất nhiều. Nhưng tôi vắng nhà thường xuyên như vậy, có muốn cũng chẳng được. Chả nhẽ lúc vợ tôi đến ngày dễ thụ thai lại điện thoại gọi tôi về? Thế nên dù đã 2 năm nhưng chúng tôi vẫn chưa thể có con.
Tôi ở xa vợ, lại làm chức phó giám đốc nên dĩ nhiên xung quanh tôi có rất nhiều bóng hồng xinh đẹp dập dìu. Phần lớn những cô gái tôi gặp đều có ý định “nâng khăn sửa túi” cho tôi nhưng phần vì công việc bận rộn, phần vì yêu vợ nên tôi đều từ chối.
Vợ chồng tôi sống kiểu “vợ chồng Ngâu” như vậy được 2 năm thì tôi nghe phong thanh chuyện vợ tôi có bồ. Chuyện này chính miệng cô em họ của tôi kể. Tôi nghe vậy mà máu nóng bốc lên đầu. Tôi là đàn ông, ở xa vợ mà còn không dám ngoại tình, đằng này cô ấy sống trong sung sướng lại giở chứng là sao cơ chứ? Thế nên vừa biết tin một cái, tôi đã gọi điện cho vợ rồi sau đó gọi cho mẹ tôi, bảo bà ở nhà xác minh xem tình hình sự việc thế nào. Nếu đúng thì cứ đuổi cổ cô ấy ra khỏi nhà.
lai-xe-blogtamsuvn (1) Tôi không ngờ vợ tôi lại "ngoại tình" (Ảnh minh họa)
Vợ tôi chẳng nói gì khi bị tôi căn vặn chuyện ngoại tình. Cô ấy chỉ bảo rằng: “Nếu anh nghĩ đó là thật thì nó là thật, em không có gì phải thanh minh”. Tôi nghe vậy thì điên lắm. Tôi đã từng rất yêu nàng và tự hào vì mình có một người vợ hiền thảo. Thế nhưng mọi thứ đã hoàn toàn sụp đổ trong vòng 2 năm trời.
Tôi sắp xếp về nhà vào cuối tuần, thấy vợ mình gầy guộc, xanh xao hơn đợt trước nhiều. Mẹ tôi bảo xem thế nào rồi tính chứ dạo này toàn thấy cô ấy đi sớm về muộn. Có khi còn ở bên ngoài mấy ngày liền mới về nhà. Thấy cảnh vợ chồng tôi không có con cái, mẹ tôi cũng chán lắm rồi.
Dĩ nhiên, tự ái của một thằng đàn ông không cho phép tôi giữ vợ tôi lại. Tôi bảo nàng vào dọn dẹp đồ đạc rồi “biến” ngay trong đêm để tôi khỏi phải nhìn thấy cái bản mặt dối trá của cô ấy. Vợ tôi vừa khóc vừa dọn áo quần vào va li. Tuyệt nhiên, cô ấy không hề nói một câu xin lỗi hay cầu xin sự tha thứ từ tôi.
Những ngày sau đó, tôi lâm vào tình trạng khủng hoảng. Tôi không ngờ cuộc hôn nhân của mình lại rơi vào ngõ cụt như thế này. Tôi về chỗ làm, hẹn một lúc mấy em chân dài đi uống rượu giải sầu.

Khoảng 1 tháng sau, vào một đêm mưa to gió lớn, tôi bỗng nhận được điện thoại từ mẹ đẻ. Nghe giọng mẹ run rẩy: “Về đi con ơi, con Thảo chắc khó qua khỏi đêm nay”. Tôi nghe mẹ nói vậy thì không kịp hỏi gì thêm, lấy xe phóng như bay về nhà.
Đoạn đường hơn 300 cây số dưới thời tiết mưa gió càng thêm khó khăn. Tôi vừa lái xe vừa sợ hãi, không biết vì sao vợ tôi lại lâm vào tình cảnh này. Dù tôi đã đuổi cô ấy ra khỏi nhà nhưng nghe tin nàng bị như vậy, tôi thấy tim mình như thắt lại.
lai-xe-blogtamsuvn (2) Dù tôi đã đuổi cô ấy ra khỏi nhà nhưng nghe tin nàng bị như vậy, tôi thấy tim mình như thắt lại (Ảnh minh họa)
Cuối cùng, tôi cũng ở bên cạnh nàng. Thảo nằm trong bệnh viện ung bướu, người gầy quắt lại. Thì ra nàng bị bệnh đã lâu nhưng giấu tôi và cả nhà. Những lần cô em họ tôi bắt gặp là lúc nàng đi gặp bác sỹ trị liệu. Tôi đã không quan tâm tới nàng thì chớ, còn đuổi nàng ra khỏi nhà trong lúc đau ốm. Nghĩ đến đó, tôi khóc như mưa.
Tôi cầu xin có một phép màu xảy ra đối với nàng nhưng dường như mọi chuyện chỉ là ảo tưởng. Có lẽ đến cuối đời, tôi cũng không thể gột rửa được cảm giác tội lỗi đối với nàng. Tôi chỉ ước thời gian quay ngược trở lại để tôi có thể ở bên, chăm sóc cho nàng, nhưng đáp lại chỉ có hình ảnh của nàng nằm nhắm mắt vĩnh viễn trên giường bệnh.
Theo Midori/ Một Thế Giớ

Cô gái Việt hút trọn sự chú ý chỉ với bức ảnh chụp lén khi dừng đèn đỏ

Bức ảnh cô gái này trên đường đã hút trọn sự quan tâm của cư dân mạng ngày hôm nay.
Cô gái sinh năm 1989 với tên Trương Ngọc Yến này đang khiến cư dân mạng nhiều chàng trai cũng phải “ngước nhìn”. Không quá nổi bật ở khuôn mặt xinh xắn hay đôi chân dài, điều Ngọc Yến sở hữu đặc biệt hơn thế, đó chính là đam mê xe phân khối lớn của cô. Hiện đang sinh sống tại TP.HCM và là chủ một shop đồ thời trang khá nổi tiếng, những hình ảnh đời thường của cô gái trẻ này cũng khiến nhiều người bất ngờ.

sieuxe-blogtamsuvn7
Gương mặt cá tính và mạnh mẽ của nữ biker Ngọc Yến.
Được mệnh danh là một trong những biker (người chơi xe moto) quyến rũ nhất nhì Sài Gòn, chỉ với một bức ảnh chụp lại khi đứng dừng đèn đỏ được chụp lại đã khiến Ngọc Yến trở thành tâm điểm chú ý thu hút hàng ngàn lượt người like. Vẻ đẹp khoẻ khoắn, mạnh mẽ, đường cong S-line hoàn hảo cũng chính là vũ khí lợi hại của cô gái cá tính này.
sieuxe-blogtamsuvn5
Đường cong S-line khoẻ khoắn và đặc biệt là vòng 3 căng tràn.
sieuxe-blogtamsuvn14
Chiếc xe mô tô này đã gắn bố với Ngọc Yến được hơn 1 năm và cô rất yêu quý chiếc xe này.
sieuxe-blogtamsuvn13   
Được biết đây là chiếc xe Hayabusa – một trong những chiếc xe đường phố nhanh nhất thế giới luôn giữ vị trí “vua tốc độ”. Và là siêu phẩm của hãng Suzuki.
sieuxe-blogtamsuvn3  
Phiên bản mới nhất của chiếc xe này ra mắt năm 2015 có giá bán ở nước ngoài là khoảng 14.500 USD (tương đương hơn 320 triệu VNĐ).

Ngắm nhìn Ngọc Yến bên chiếc xe độc đáo được cô nàng cực kì yêu thích:
sieuxe-blogtamsuvn10
sieuxe-blogtamsuvn2
sieuxe-blogtamsuvn6
sieuxe-blogtamsuvn8
sieuxe-blogtamsuvn
sieuxe-blogtamsuvn4
sieuxe-blogtamsuvn9
Theo Hạnh Ly/ Một thế giới

Cuộc tình 10 năm hoàn hảo và cái kết “bầm dập” dưới gót giày cô dâu

Một ngày tôi nhận được tin sét đánh, chuyến đi vào miền Nam đó của gia đình anh vốn chẳng phải vì anh trai anh tìm được việc hay gì cả mà nguyên nhân là do anh.
Anh và tôi gặp nhau trong một buổi giao lưu câu lạc bộ, lá thăm run rủi đã đẩy tôi làm bạn cặp của anh suốt buổi hôm đó. Ngay từ câu chuyện đầu tiên, tôi đã cảm thấy có sự kết nối vô hình nào đó giữa cả hai và chúng tôi cứ luyên thuyên đủ thứ, đến cả khi tàn tiệc vẫn chưa dứt. 2 tháng sau, anh ngỏ lời yêu và tôi nhận lời. Chúng tôi bắt đầu yêu nhau.
Anh là người đàn ông mạnh mẽ, bản lĩnh, dù nhiều lúc hơi ngang tàng và cố chấp nhưng vẫn khiến tôi si mê không ngừng. Yêu nhau được 2 năm, anh xin được học bổng du học. Dù rất buồn nhưng tôi vẫn cố tỏ ra vui vẻ ủng hộ anh đi, đây là cơ hội cả đời, tôi không thể vì sự ích kỷ của mình mà níu giữ anh ở lại.
Yêu xa thật mệt mỏi, nhiều lúc tôi rất muốn buông tay nhưng cứ nhìn thấy anh, nghe giọng nói của anh là trái tim tôi lại cho tôi biết tôi chưa hết yêu anh. Tôi cố gắng, cố gắng không ngừng để xứng với anh, để là cô gái mà anh tự hào.
chuyen-tinh-10-nam-blogtamsuvn-1
Tôi cố gắng, cố gắng không ngừng để xứng với anh, để là cô gái mà anh tự hào. (ảnh minh họa)
Khi anh du học được gần 1 năm thì nhà anh có chuyện, tiền không đủ để gửi sang cho anh nữa, anh có nguy cơ phải về nhà. Tôi thương anh đến rơi nước mắt, tất cả hãy còn dang dở, sao anh có thể về lúc này? Dù chưa phải con dâu chính thức trong gia đình, tôi vẫn sang nhà anh đề nghị được cùng cáng đáng trách nhiệm, lo cho anh học hành xong xuôi. Tôi còn quỳ xuống xin phép bố mẹ mình có thể đỡ đần kinh tế cho gia đình anh phần nào. Họ hàng trách tôi “mê trai”, “đem tiền nhà cúng cho người dưng” nhưng tôi mặc kệ. Tương lai của anh là tất cả những gì tôi quan tâm lúc đó.
Anh rất cảm kích trước tấm lòng của tôi, còn khóc với tôi qua điện thoại hết lời cảm ơn. Anh thề thốt sẽ dành cả đời để đáp trả ân tình của tôi. Tôi nghe vậy mà hạnh phúc lắm, đời người con gái còn cần gì hơn một tấm chồng yêu thương mình thật lòng.

Hàng tháng, tiền lương kiếm được tôi chỉ giữ lại phần nhỏ cho mình còn gửi sang cho anh đều đặn. Tôi nhận thêm việc, làm thêm giờ, có hôm thức đến 3-4 giờ sáng để hoàn thành, chỉ mong đến cuối tháng, nhìn số tiền gửi sang được cho anh nhiều hơn mà vui sướng.
Yêu nhau 10 năm, thời gian chúng tôi được ở bên nhau rất ngắn ngủi nhưng có lẽ vì yêu anh quá nên tôi chẳng cảm thấy nhàm chán chút nào. Anh luôn thấy có lỗi với tôi vì học hành mãi chẳng xong để về đoàn tụ nhưng tôi thì chỉ cần anh cứ yêu tôi thế này là đủ. Tết vừa rồi anh về nước, chúng tôi đã có ngày kỷ niệm 10 năm yêu nhau đầy hạnh phúc.
Cách đây 6 tháng, gia đình anh bất ngờ chuyển vào miền Nam sinh sống. Nhận được điện báo từ mẹ anh, tôi khá bất ngờ nhưng không nghĩ ngợi gì nhiều. Mẹ anh chỉ bảo anh trai anh kiếm được công việc tốt trong đó nên cả nhà dọn vào đó sinh sống. Tôi vâng dạ, mẹ anh còn trêu sau này cũng vào đây sống nhé, tôi cười vui lắm, trong đầu cũng tưởng tượng ra viễn cảnh đó.
Nào ngờ, một ngày tôi nhận được tin sét đánh, chuyến đi vào miền Nam đó của gia đình anh vốn chẳng phải vì anh trai anh tìm được việc hay gì cả mà nguyên nhân là do anh. Anh thực chất đã về nước từ hồi đầu năm theo cô bạn gái con một chủ tịch tập đoàn giàu có. Nhà cửa cho gia đình anh, công việc lương cao của anh đều do một tay bố cô ta chu cấp. Họ thậm chí còn chuẩn bị làm đám cưới.
Tôi chết lặng trước những bức hình anh và cô ta tình cảm bên nhau ở bên trời Tây. Bạn tôi còn nói, họ yêu nhau 3-4 năm nay rồi, ai học cùng anh bên đó đều biết hết cả.
Tôi quyết đi tìm sự thật. Ngày 30/10 là ngày bạn tôi nói anh tổ chức đám cưới, tôi bắt chuyến bay sớm nhất vào thành phố Hồ Chí Minh. Những ngày trước đó anh vẫn nhắn tin hỏi thăm tôi đều đặn, chúng tôi vẫn trò chuyện tình cảm với nhau. Tôi không thể tin anh dối gạt tôi đến mức ấy.
chuyen-tinh-10-nam-blogtamsuvn-2
Tôi chết trân khi thấy người trong bộ lễ phục bảnh bao trên sân khấu chính là anh (ảnh minh họa)
Thế nhưng nhìn thấy người con trai trong bộ vest bảnh bảo đứng trong lễ đường trao nhẫn cho cô dâu, tôi không thể nhận lầm được, chính là anh. Trời đất trong tôi quay cuồng.
Không kìm được, tôi lao tới sân khấu, rút guốc đánh vào mặt anh ta túi bụi. Tất cả đều sững sờ. Tôi vừa đánh vừa chửi vừa xé tung bộ quần áo bảnh bao trên người anh ta. Cơn giận dữ khiến không ai cản được tôi lại. Anh ta bị tôi đánh đến thâm tím mặt mày, khóe môi còn chảy máu. Tôi quát lên với cô dâu đang điếng người bên cạnh:
- Nếu cô thông minh thì hãy cho cút xéo gã đàn ông bỉ ổi này đi, 10 năm ân tình với tôi anh ta còn không màng thì chút tình với cô có là gì hả? Anh ta chỉ cần tiền của bố cô mà thôi!
Trên chuyến bay muộn nhất hôm đó, tôi khóc như mưa. Tôi hận và căm thù gã đàn ông đáng ghê tởm đó. Tôi đã quá ngốc, quá khờ dại để rồi đây mất trắng tất cả.
Đừng coi ai đó là cả thế giới của mình, giờ tôi mới ngộ ra điều đó…
P.Y / Theo Một thế giới

Giả vờ đi công tác tôi đã lật tẩy được âm mưu chồng che giấu

Lấy nhau được 2 năm nay, nhưng không lúc nào Hiền yên tâm mỗi khi chồng đi tiếp khách hàng khuya muộn mới về. Hào – chồng Hiền không phải người đàn ông trăng hoa, hay nhìn ngắm gái mỗi khi ra phố. Nhưng hành tung của Hào luôn bí ẩn. Tuy là vợ chồng với nhau, nhưng chẳng mấy khi Hào chia sẻ chuyện riêng tư với vợ. Ở cùng chồng trong một căn nhà, ngủ chung giường ấy nhưng Hiền luôn cảm giác hai vợ chồng cô như hai người xa lạ. Cô cảm thấy ở Hào luôn có một bí nào đó giấu cô.
Ngày ngày Hiền vẫn quan sát, để ý chồng nhưng cô không tìm ra được điều bí mật đó ở chồng. Rồi một hôm cô nảy ra ý định, mình sẽ giả đi công tác vài hôm để xem không có cô ở nhà anh còn giấu diếm chuyện chuyện gì không? Nhìn anh cứ bí hiểm thế này cô sinh nghi.
Tối hôm đấy Hiền nói với chồng về chuyến công tác của mình sẽ khởi hành vào ngày mai, nhưng Hào vẫn tỉnh bơ và bảo câu “Là công việc thì nên đi, đừng vì cá nhân mà ảnh hưởng đến tập thể”. Hiền chỉ ỡm ờ rồi lên giường đi ngủ trước.
gia-di-cong-tac2-blogtamsuvn
Em đi nhớ giữ gìn sức khỏe nhé (ảnh minh họa)
Sáng hôm sau kéo vali đi, Hào đã đứng đợi sẵn ở cổng để chở cô ra sân bay. Thấy vậy Hiền bảo chồng:
- Thôi, anh đi làm đi. Em bắt taxi được rồi.
- Thôi lên xe đi, hôm nay anh đi muộn tý cũng không sao.

Chở Hiền đến sân bay, Hào lại vội về cơ quan ngay. Cô lại ngậm ngùi bắt taxi về nhà nghỉ gần nhà. Theo dõi chồng hai hôm nay vẫn chưa thấy động tĩnh gì. Anh vẫn đi làm và về nhà như mọi ngày. Đến tối hôm thứ 3, đứng rình ở đầu ngõ cô thấy chồng chở một đứa bé và một người phụ nữ đứng tuổi về nhà. Hiền nghĩ chắc họ hàng ở quê lên chơi. Nhưng mẹ con người này Hiền chưa gặp bao giờ, chẳng lẽ là bạn anh sao?
Chạy đến cổng nhòm vào Hiền thấy đứa bé kia quấn quýt bên chồng, còn người phụ nữ kia đi vào nhà cô một cách tự nhiên. Khi ba người đó vào nhà ăn uống, nấp sau cánh cửa Hiền vô cùng sốc khi nghe thấy cách xưng hô của họ.
- Con trai ăn đi, rồi lát nữa bố đưa cho con chơi trò này hay lắm.
- Trò gì vậy bố? Ăn đi, xong rồi bố nói.
- Anh kệ nó, chiều quá rồi lại sinh hư ra đấy.
- Hư sao được, con trai anh mà hư là do anh đó.
- Anh nói gì đấy? Anh đã không nuôi nó ngày nào lại còn thế à?
- Thôi anh nói đùa, em ăn đi. Mấy khi nhà mình được đoàn tụ vui vẻ như thế này…
Hiền đứng ngoài mà chân tay rụng rời, cô vô cùng sốc vì những điều đang diễn ra trong bếp kia. Có phải người đó là nhân tình của anh không? Vì sao đứa bé kia đã tầm 4, 5 tuổi rồi mà anh và cô mới lấy nhau được 2 năm. Chẳng lẽ trước khi lấy cô, Hào đã từng…- Hiền tự hỏi mình thế.
Cố ngăn dòng nước mắt mặn chát đang tràn khóe mi và tiếng nấc của mình, Hiền chạy vụt mất khỏi nhà.
gia-di-cong-tac1-blogtamsuvn
Hiền đứng ngoài mà chân tay rụng rời, cô vô cùng sốc vì những điều đang diễn ra trong bếp kia (ảnh minh họa)
Lang thang trên phố vắng, sương xuống khiến Hiền buốt lạnh nhưng nỗi đau mà Hiền đang gánh chịu lại nhức buốt ở trong tim. Thì ra bao lâu nay Hào đối xử xa lạ, lạnh nhạt với cô cũng chỉ vì anh đã có một gia đình hạnh phúc khác ở bên ngoài. Hiền chỉ là người đến sau mối tình ấy. Tại sao Hào lại lấy cô, mà không phải cô ta. Để giờ đây anh cứ phải lén lút với người cũ, và Hiền phải gánh chịu nỗi đau thế này?

Bất giác chuông điện thoại reo lên, mở điện thoại ra Hiền thấy Hào gọi. Cô cười khẩy rồi trả lời.
- Em đi công tác thế nào, công việc tốt chứ? Bao giờ em về để anh ra sân bay đón.
- …
- Em về rồi, và em biết tất cả những gì anh đã làm những ngày vắng em.
- Em về rồi sao? Sao em không nói với anh một tiếng.
- Nói để làm gì, vốn dĩ anh có quan tâm tới người được gọi là vợ mình đâu. Em chỉ muốn hỏi anh một điều: Tại sao anh lại có những bí mật, âm mưu ghê sợ đến vậy? Anh định đưa mẹ con cô ấy về thế chỗ em sao? Tại sao anh làm vậy chứ?
- Em…nói linh tinh gì vậy?
- Tối nay về nhà, em đã thấy hết mọi chuyện rồi. Anh tắt máy đi, rồi lên với mẹ con cô ấy. Em không làm phiền gia đình hạnh phúc của anh nữa. Có lẽ em là người đến sau cuộc tình của anh, em sẽ phải là người lau nước mắt thôi.
Tắt máy đi, Hiền ngã gục xuống đường. Trái tim cô đau quặn thắt khi nói ra những câu này. Ngay lúc này đây, Hào có dám bỏ mẹ con cô ấy để đến bên Hiền không? Hiền luôn mong điều đó sẽ đến, nhưng cả đêm dầm sương ngoài trời đến cảm lạnh mà người cô mong đợi vẫn không hề xuất hiện.
Hôm sau đó, Hiền phải nhập viện. Hào vội vàng đến thăm vợ, và xin lỗi cô nhưng Hiền luôn quay mặt vào tường che đi giọt nước mắt. Đến khi chồng đứng dậy ra ngoài, Hiền lấy phong thư dưới gối đưa cho chồng và nói một câu đau đớn “chúc anh hạnh phúc”.
Mở phong thư ấy ra, thấy tờ đơn ly hôn bị nhòe đi bởi nước mắt. Hào quỳ xuống khóc lóc với vợ, anh mong cô tha thứ lỗi lầm. Hiền nhìn anh cười cay đắng “Chẳng phải đây là điều anh muốn sao? Anh về đi, tôi muốn ở một mình”.
Hiền đã khóc cạn nước mắt vì người chồng bội bạc, luôn có những bí mật âm mưu khiến cô sợ hãi. Ngày cô ra viện, Hiền tự hứa với mình phải mạnh mẽ lên, Hào vốn dĩ không phải là người dành cho mình. Cô phải sống thật tốt, thật tài giỏi để cho Hào phải hối hận vì chuyện hôm nay.
Hạ Vi/ Theo Một thế giới

Đau đớn khi phát hiện ra lý do muốn quay lại của người yêu cũ

Cô và gã từng là người yêu của nhau. Tình yêu của họ nồng nàn và say đắm lắm nhưng rồi bồng một ngày gã đòi chia tay vì bố mẹ gã không đồng ý cho gã yêu cô và bắt gã lấy một cô gái khác. Cô đành ngậm ngùi chấp nhận vì không muốn người mình yêu trở thành kẻ bất hiếu, mặc dù cô còn yêu gã rất nhiều.
Gã lấy vợ đã được gần 1 năm và vợ gã đã mang bầu đứa con thứ nhất được 2 tháng trong khi cô thì vẫn đi về lẻ bóng. Sau khi chia tay gã, cô cũng đã cố đến với vài mối tình nhưng đều không thành vì cô không thể nào quên đi được hình bóng của gã.
Rồi bất chợt gã hẹn gặp cô. Thật sự trong lòng cô vẫn còn luyến tiếc gã rất nhiều nên khi gã vừa nói còn nhớ cô thì bao cảm xúc yêu thương trong cô trỗi dậy. Cô nhanh chóng nhận lời “yêu lại từ đầu” với gã mà không biết rằng cô đang bị cuốn vào một âm mưu đen tối.
Hai người chỉ dám lén lút gặp mặt vì lúc này cô chỉ là kẻ thứ 3. Nhưng vì những lời gã hứa khi con gã đầy năm, gã sẽ ly dị vợ để cưới gã nên cô đồng ý. Tới bây giờ gã vẫn không hiểu tại sao khi ấy cô lại có thể tin vào những lời đường mật của một con người xảo trá như vậy.
Mọi chuyện vỡ lở. Vợ gã mới sinh con được 1 tháng đã bỏ qua kiêng cữ mà tìm cô đánh ghen. Cô còn đang thầm nghĩ nhân tiện vợ gã biết thì cô công khai luôn mối quan hệ của cô và gã, đằng nào thì gã cũng sẽ sớm ly dị vợ. Nhưng người bất ngờ lại chính là cô, khi vợ gã bắt gã chọn giữa vợ con và bồ thì gã đã chọn vợ con. Cô không thể tin được kẻ mà tối qua còn đầu gối tay ấp với cô hôm nay lại trở mặt với cô như vậy. Thậm chí gã còn cắt đứt mọi liên lạc với cô, trốn biệt tăm.
nguoi-yeu-cu-blogtamsuvn
Trái tim cô đau đớn trước từng lời gã nói. (Ảnh minh họa)

Phải khó khăn lắm cô mới gặp được gã. Cô như người mất hồn, cô gào khóc chất vấn gã. Tới lúc này, gã mới lộ nguyên hình là một kẻ đểu giả trắng trợn: “Cô nghĩ là tôi còn yêu thương cô thật sao. Cô lớn bằng ngần này rồi mà sao vẫn còn dại dột tin lời đàn ông có vợ như thế. Tôi cặp với cô chỉ vì nhu cầu sinh lý mà thôi. Tại lúc ấy vợ tôi đang mang bầu. Còn bây giờ thì chúng ta kết thúc đi”.
Cô phát điên khi nghe từng lời từ gã. Cô hét lên giận dữ: “Vậy tại sao anh lại chọn tôi, tại sao lại là tôi?”. Gã nhìn cô với ánh mắt giễu cợt rồi lạnh lùng đáp trả: “Cô lại ngu ngốc nữa rồi. Làm chuyện này với người yêu cũ là an toàn nhất. Không mất công tán tỉnh vì đã sẵn hợp nhau rồi. Chứ bây giờ tìm người ngoài vừa mất thời gian, vừa tốn tiền bạc”. Gã còn chưa dứt lời thì cô đã tặng ngay cho gã hai cái tát trời giáng: “Hai cái tát này là quá nhẹ so với những gì anh đã đối xử với tôi”.
Cô bỏ đi trong sự ngỡ ngàng của gã. Trái tim cô như bị ai bóp nghẹn. Lần thứ hai cô đau khổ vì gã, mà chẳng lần nào cô thấy xứng đáng cả. Cô tự nhủ bản thân không được khóc vì một kẻ tồi tệ, dối trá như gã nữa. Giờ cô cần phải mạnh mẽ hơn, mạnh mẽ để bước tiếp mà không bị vấp ngã lần nữa.
Mai Thủy / Theo Một thế giới

Miyerkules, Nobyembre 4, 2015

Chia tay rồi… đừng làm như tất cả lỗi lầm là của em

Và rồi, anh cho tất cả lỗi lầm là của em. Em không thể tiếp tục nữa. Chỉ là em đang tiếc cho 2 năm yêu nhau, 2 năm chung sống. Em chịu thua với số phận, và sẽ chẳng có ai yêu anh nhiều như em đã yêu anh. Bây giờ “chia tay rồi… đừng làm như tất cả lỗi lầm là của em” anh nhé!
Hai năm yêu nhau, mặn nồng cũng có, lạnh nhạt cũng có, hạnh phúc và khổ đau cả hai ta đều cảm nhận được phải không anh? Nhưng dù bao giông bão có kéo đến anh đều gạt tay và nói “có anh ở đây rồi”. Em tin và mình cưới nhau.
Hai năm sống bên nhau, 2 năm làm một người vợ hiền em nhận ra nhiều điều. Khi yêu, anh có thể hy sinh tất cả vì em, trời rét căm căm anh vẫn không ngại ngày ngày đón đưa em tới trường, rồi cả những khi chiều lòng em, những món ăn em nấu anh đều ăn hết và khen ngon cho dù ăn xong toàn thân anh nổi ngứa vì dị ứng… Nhưng khi cưới nhau rồi anh lại mong muốn vì anh em có thể hy sinh tất cả. Cần phải hy sinh những gì mới đủ để anh hài lòng?
Anh nói “một tháng lương của em được mấy triệu đâu, nghỉ ở nhà nội trợ, chăm lo cho gia đình, anh đi làm là đủ rồi…”, em ngoan ngoãn gật đầu đồng ý. Anh nói em phải thay đổi thế này, em phải thay đổi thế kia, mẹ nói gì em không được cãi,… em đều nghe vì nghĩ cuộc sống hôn nhân là vậy.
chia-tay-roi-dung-xem-nhu-tat-ca-loi-lam-la-cua-em
Bây giờ “chia tay rồi… đừng làm như tất cả lỗi lầm là của em” anh nhé! (Ảnh minh họa)
Rồi sau này anh dường như không còn là anh của trước kia nữa. Mỗi lần tức bực, mỗi lần đi làm gặp chuyện không vui về đến nhà anh tìm đủ mọi cách trút hết lên đầu em. Lý do anh thường đưa ra là “một mình anh phải nai lưng đi làm nuôi cả nhà, là do em vô dụng, chỉ biết ăn bám…”… em khóc và chấp nhận sự thật.
Đến khi sự uất hận lên cao, em quyết định đi làm vì chẳng gì trước khi lấy anh em cũng tốt nghiệp cử nhân kinh tế. Thế rồi anh không mắng em nữa, anh đưa tay lên và “tán thưởng” cho em những cái tát như trời giáng, anh cho rằng em làm vậy là coi thường anh, là vượt mặt và không coi lời nói của anh ra gì.
Đã nhiều lần em tự oán trách mình vì sao lại để bản thân ra nông nỗi này, vì sao chỉ 2 năm thôi lại khiến anh thành một người chồng “xấu”, tất cả em đều nhận và cho rằng đều là lỗi của mình. Nhưng anh à! Không yêu anh em đâu phải buồn, phải lo; không yêu anh em đâu cần phải khóc bao đêm và phải gật đầu nghe theo anh tất cả.
Đến hôm nay, khi quyết định sẽ kết thúc cuộc hôn nhân này, em cầm bút lên và viết tờ đơn ly hôn, em lại khóc như lần đầu tiên khóc khi thấy anh thay đổi. Mọi lỗi lầm anh đều đổ lỗi cho em, cuôc sống vừa qua với 2 năm hi vọng, 2 năm vun đắp cho gia đình đổi lại được gì cho em? Chỉ có anh – người đã từng nghĩ sẽ sống chết cùng em rồi lại lấy em ra làm bình phong che đậy lỗi lầm. Anh ngoại tình sớm em đã biết, nhưng vì yêu anh em đã quên cả chính mình, bỏ qua tất cả lỗi lầm, cố gắng trở thành người vợ tốt với hi vọng anh sẽ nhìn đó mà thay đổi.
Em biết, chính cô ấy đã khiến anh thay đổi, đã cướp đi người chồng tuyệt vời của em. Nhưng em không trách cô ấy, chỉ trách bản thân không đủ để níu chân anh. Và trách anh – con người bội bạc.
Và rồi, anh cho tất cả lỗi lầm là của em. Em không thể tiếp tục nữa. Chỉ là em đang tiếc cho 2 năm yêu nhau, 2 năm chung sống. Em chịu thua với số phận, và sẽ chẳng có ai yêu anh nhiều như em đã yêu anh. Chàng trai ngày nào rét căm căm vẫn không ngại đón đưa em, em sẽ chôn trong đáy tim mình. Bây giờ “chia tay rồi… đừng làm như tất cả lỗi lầm là của em” anh nhé!
Theo giadinhonline

Nhìn em bé mồ côi để dành cho mẹ một nửa bánh mì, người con trai giật mình nhận ra…

Tại sao em lại để dành một nửa bánh mì vậy?” “Dạ, em muốn để dành cho mẹ em, mẹ nhịn đói hai ba ngày nay rồi ạ!”...

Ba mẹ nó ly dị nhau từ ngày nó lên cấp hai, nó và mẹ chuyển về ở trong căn nhà bà ngoại để lại. Nó ghét mẹ vì bắt nó phải xa bố, phải về sống ở một vùng quê nghèo như thế này.
Dần dần, nhận thức được hoàn cảnh của gia đình mình sâu sắc, biết ngại với bạn bè, làng xóm, nó bắt đầu chán ghét mẹ hơn.
Trong khi đó, mẹ nó vì để có tiền nuôi nó ăn học nên hàng ngày nhận đan nón lá, nhận sửa đồ, làm việc quần quật hết quanh năm ngày tháng nhưng nó vẫn không hề mảy may giúp đỡ mẹ.
Một hôm, đi học về, nó đòi mẹ:
Mẹ cho con mua xe đạp mới đi, bạn con đứa nào cũng có xe đạp mới đi học, mỗi con là phải đạp cái xe cũ rích tồi tàn này!”.
banh-mi-blogtamsu
“Dạ, em muốn để dành cho mẹ em, mẹ nhịn đói hai ba ngày nay rồi ạ!”…
Mặt mẹ tối sầm lại, giọng run run:
Nhà mình nghèo giờ tiền đâu mà mua xe đạp hả con? Tiền mẹ đan nón, sửa đồ cũng chỉ đủ để lo học phí cho con rồi, hơn nữa chiếc xe đó còn tốt, con gắng đi đi rồi mẹ kiếm tiền mua cho con sau!”.
Cái xe tồi tàn ấy mà bảo là còn tốt, mẹ không mua cho con thì con nghỉ học luôn!”.
Nó lên giọng thách thức.
Mẹ nó buồn bã không nói nên lời.
Tối hôm đó, nó nằm lì trên giường, mẹ gọi mấy cũng không chịu ra ăn. Cứ như thế, nó giận mẹ mấy ngày liền.
Vốn dĩ, nó là đứa có thành tích học tập khá tốt, nó rất thông minh, vì thế, nó thi đỗ Đại học. Tuy nhiên, nó nói với mẹ rằng không học Đại học, mẹ nài nỉ, khuyên nhủ nó hết lời:
Con à, dù khó khăn mấy đi nữa mẹ cũng nuôi con ăn học được, hãy nghe lời mẹ, hãy nghĩ cho tương lai của mình, đi học đi con!”.
Nó miễn cưỡng nghe theo, bởi nó nghĩ, lên Đại học nó có thể cầm tiền mẹ gửi thỏa thích ăn chơi, tụ tập bạn bè mà không bị quản thúc. Thế rồi, nó lên thành phố đi học.
Lên thành phố, nó theo bạn bè ăn chơi, đua đòi, không lo học hành, cứ hết tiền nó lại gọi điện về cho mẹ viện cớ hết tiền ăn, nộp học phí, học thêm ngoại ngữ đủ loại. Ba bốn tháng nó chưa thèm về nhà một lần.
Một hôm nọ, vì đường cùng nên nó mới miễn cưỡng về để lấy tiền. Vừa về đến nhà, nó nhìn thấy mẹ bê rổ bánh mỳ còn thừa về, mắt nó hừng hực rồi hét lên:
Mẹ, sao mẹ lại đi bán bánh mỳ?
Trong lúc đang ít việc mẹ đi làm kiếm thêm ít đồng ấy mà”.
Mẹ định bôi tro trát trấu vào mặt con đấy à, mẹ định cho cả thiên hạ này chê cười con có một người mẹ nghèo, rồi còn đi bán bánh mỳ nữa à, mẹ...”
Bốp”, một cái tát như trời giáng, mẹ nó vừa khóc vừa chỉ tay vào mặt nó:
Mày có còn là con tao nữa không hả, bao nhiêu năm nay, tao cực khổ bươn chải là vì ai hả, tiền tao kiếm được để cung cấp cho ai hả? Mày làm con mà mày dám nói ra những lời như thế, lâu nay tao luôn nhẫn nhịn mày, được nước nên mày lấn tới hả, đồ mất dạy, tao không có đứa con như mày,...”
Nó xách va li chạy đi và hứa từ giờ trở đi sẽ không cần đến tiền của mẹ nữa, nó sẽ tự đi làm thêm bằng chính sức lao động của mình.
an-han-blogtamsu
Giờ nó mới hiểu ra, những đồng tiền mẹ kiếm được khổ cực đến mức nào
Rồi nó bỏ học, nó đi làm bồi bàn ở một quán cơm nọ, bà chủ đánh đập, chửi bới, bóc lột sức lao động của nó. Một thời gian, nó không chịu đựng được nên xin nghỉ, nó lại bị mụ ta ăn quỵt tiền lương với lý do xin nghỉ không thông báo trước.
Lang thang một mình trên phố, nó mới nhận ra mẹ kiếm tiền cực khổ đến nhường nào, bao lâu nay cứ đến tháng là nó gọi điện về, mẹ gửi lên liền. Còn hôm nay đây, chính sức lao động nó làm ra lại bị người ta cướp trắng trợn. Nó muốn về nhà nhưng vì xấu hổ nên không dám.
Đêm vừa đói vừa lạnh, nó còn chút tiền ít ỏi trong người mua chiếc bánh mỳ lại gầm cầu ngồi ăn, đang định cho vào miệng thì nó nhìn thấy một em bé đang ngồi co ro bên cạnh.
Em bé nhìn nó chằm chằm, hình như nó đang rất đói, bỗng nhiên nó đưa chiếc bánh mỳ đó cho em:
Cho em này, em ăn đi!
Đôi mắt em bé sáng rực lên, nhoẻn miệng cười, vội vàng đưa tay ra đón lấy chiếc bánh. Mặc dù rất đói nhưng nhìn em bé ăn chiếc bánh ngon lành, nó cũng vui. Thế nhưng, nó thấy em chỉ ăn một nửa, còn một nửa gói ghém lại cẩn thận:
Tại sao em lại để dành một nửa bánh mì vậy?
Dạ, em muốn để dành cho mẹ em, mẹ nhịn đói hai ba ngày nay rồi ạ!”…
Mắt nó cay cay, nó thấy mình không bằng em, bao nhiêu năm qua nó đã làm mẹ buồn. Nghĩ đến đó, nó vừa chạy thẳng về nhà vừa khóc nức nở. Về đến cổng, nó quỳ xuống:
Mẹ ơi! Con sai rồi! Là con không tốt, hãy tha thứ cho con mẹ nhé! Mẹ ơi!...”
Mẹ từ trong nhà chạy ra:
Biết sai là tốt, hãy làm lại từ đầu con ạ, chưa có gì là muộn cả,…
Nói rồi, mẹ ôm cậu khóc nức nở. Thật không đâu ấm áp bằng lòng mẹ!
Theo Thu Hương / Một Thế Giới

Rơi nước mắt với hình ảnh em bé 7 tuổi tần tảo chăm sóc cha bị bại liệt

Hình ảnh em bé 7 tuổi một thân một mình chăm sóc cho cha bị bại liệt, mẹ dắt em gái bỏ đi khiến người đọc không cầm được nước mắt. 

Hoàn cảnh của em vô cùng đáng thương, khi được chia sẻ lên mạng, rất nhiều nhà hảo tâm đã tìm đến tận nơi để giúp đỡ bố con em phần nào khó khăn trong cuộc sống.

Người bố năm nay 37 tuổi, là công nhân. Hai năm trước, trong một lần đang thi công, do bất cẩn nên anh bị ngã từ tầng hai xuống. Lúc đó, vợ và con trai vội vàng đưa anh đến bệnh viện, thế nhưng do xương sườn và xương cột sống bị gãy, tủy sống cũng bị thương nghiêm trọng nên nửa thân dưới của anh đã bị tê liệt hoàn toàn.

em-be-7-tuoi-blogtamsu (5)
Hình ảnh em bé 7 tuổi đang ngồi chăm chỉ học bài và nét tinh nghịch của em

Vì điều trị cho anh nên những khoản tích góp của gia đình ngày càng cạn kiệt, mà tình hình sức khỏe của anh không có chút tiến triển nào. Từ đó, anh nằm liệt giường và không thể tiếp tục làm việc được nữa.

Hoàn cảnh gia đình đã khó khăn nay càng khó khăn hơn, người vợ không chịu được cảnh túng quẫn nên một thời gian sau đó liền dẫn theo con gái 3 tuổi bỏ nhà đi, từ đó bặt vô âm tín, không thấy quay về nữa, bỏ mặc cậu con trai 7 tuổi và người chồng bại liệt ở lại.

em-be-7-tuoi-blogtamsu (7)
Em đút cơm cho bố ăn

Không còn sự lựa chọn nào khác, em bắt buộc phải trưởng thành, phải tự lập. Mới chỉ là học sinh lớp một nhưng mỗi sáng sớm 6h em đã phải thức dậy chuẩn bị bữa sáng cho bố sau đó mới đi đến trường. Giờ nghỉ trưa, em ăn cơm xong liền vội vội vàng chạy về nhà đút cơm cho bố rồi lại tiếp tục đến trường.

em-be-7-tuoi-blogtamsu (3)
Em tự vo gạo nấu cơm

Sau khi tan học, em không vội về nhà mà còn tranh thủ đi tìm nhặt nhạnh những chai lọ người ta bỏ đi để bán lấy tiền, ngày nào cũng vậy, ít nhất phải kiếm được chút tiền em mới về nhà.

Em cho hay: “Cái bố cháu cần nhất bây giờ đó là thuốc để trị liệu nhưng cháu lại không có số tiền lớn để mua thuốc cho bố”. Em còn cho biết, dù có cố gắng đến mấy đi nữa thì số tiền kiếm được nhiều nhất cũng chỉ được 20 Nhân dân tệ  ( tương đương với 70 nghìn tiền Việt) mà thôi, làm sao đủ để trả số tiền viện phí lớn như thế được.

Sau khi đi tìm nhặt chai lọ xong, em trở về giúp bố lật người, thoa thuốc sau lưng. Do nằm một chỗ trong thời gian dài nên trên người bố em ngày càng xuất hiện nhiều vết lở loét, một số vết thương đã xuất hiện tình trạng nhiễm trùng.

em-be-7-tuoi-blogtamsu (2)
Em tra thuốc cho bố

Ngoài số tiền ít ỏi mà em kiếm được từ những chai lọ kia, số tiền cần để trang trải cuộc sống, hai cha con em chỉ biết dựa vào số tiền Nhà nước trợ cấp cho mỗi tháng 300 Nhân dân tệ (tương đương với hơn 1 triệu tiền Việt).

Thỉnh thoảng có những người hàng xóm tốt bụng, họ giúp đỡ bố con em bằng chút đồ ăn, hoặc một số đồ dùng gì đó, tuy nhiên, ngoài ra hai bố con em không biết dựa dẫm vào đâu nữa.

Người bố nói rằng, nhìn thấy con trai cực khổ như vậy, anh đã nhiều lần nghĩ đến việc tự sát, nhưng rồi anh lại nghĩ đến cảnh côi cút của con trai khi không có bố bên cạnh, anh lại cố gắng để sống tiếp.

“Nếu bố không còn, cháu cũng không muốn sống nữa”

Cậu bé cho biết, nếu không còn bố, em cũng không tiếp tục sống nữa. Thế nhưng, điều khiến mọi người ngưỡng mộ đó chính là tinh thần lạc quan, một lòng quyết tâm cứu sống bố của em, em còn nói rằng, chỉ mong mình lớn nhanh để kiếm tiền chữa bệnh cho bố.

Một em bé còn nhỏ tuổi nhưng đã hiểu chuyện như vậy, vậy mà mẹ em nỡ bỏ bố con em mà đi. Mong rằng, tương lai của em sẽ tươi sáng hơn,  mong rằng các nhà hảo tâm hãy giúp đỡ để bố em nhanh chữa khỏi bệnh!
Theo Thu Hương / Một Thế Giới

Linggo, Nobyembre 1, 2015

Nhìn dáng ngồi đoán tính cách phụ nữ

Phụ nữ có thói quen vắt chéo chân thường là người do dự, thiếu quyết đoán. Bên cạnh đó, phụ nữ thường ngồi một chân duỗi, một chân co lại thường đi ganh tị, ghen ghét người khác.
dangngoi
1. Hai bàn chân chạm nhau, chạm đất
Đây là mẫu phụ nữ chân thành, cao thượng. Trong công việc, họ làm việc có phương pháp, nghiêm túc, cẩn thận và thích mọi thứ đều hoàn hảo. Bề ngoài họ là những người phụ nữ lạnh lùng, nhưng thực chất họ là người ấm áp. Họ có khả năng nắm bắt tình hình rất tốt nhưng lại không dám hành động, thiếu sự sáng tạo và linh hoạt trong công việc.
dangngoi
2. Một chân duỗi thẳng, chân khác co lên
Phụ nữ có dáng ngồi kiểu này thường là những người hách dịch, sinh ra đã thích ganh tỵ với người khác. Vì vậy, họ rất khó có được sự yêu mến của mọi người. Một số nghiên cứu chỉ ra, những người ngồi tư thế này thường kiểm soát được cảm xúc, căng thẳng và sợ hãi rất tốt – tư thế phòng thủ điển hình.
dangngoi1
3. Ngón chân chụm lại gần nhau, 2 gót chân tách ra
Họ là những người phụ nữ luôn do dự, đôi khi quá tỉ mỉ, ảnh hưởng đến sự linh hoạt trong mọi việc. Tuýp phụ nữ này cô đơn, giao tiếp bị hạn chế, vì chỉ tiếp xúc với những người họ cảm thấy gần gũi. Họ sâu sắc, có khả năng phân tích và phán xét chính xác về người khác, nhưng đôi khi họ đánh giá quá cao khả năng này của mình.
dangngoi2
4. Ngồi vắt chéo chân
Chính xác thì đây là mẫu phụ nữ thận trọng, thiếu tự tin, làm việc gì cũng do dự. Tuy nhiên, vì họ là người biết cách cư xử, rất khéo léo trong cuộc sống nên họ luôn gây được ấn tượng tốt và để lại hình ảnh đẹp trong mắt mọi người.
dangngoi3
5. Ngửa bàn tay và bàn chân khi ngồi
Những người này sống có trách nhiệm với những việc mình làm. Họ cá tính, thích chỉ huy và đôi khi khoe khoang. Phụ nữ có tư thế ngồi kiểu này, họ thiếu kinh nghiệm sống và thường xuyên tự mãn.
6. Hai chân giữ nguyên nhưng lắc bàn chân hoặc ngón chân
Đây là người ích kỷ, nhỏ nhen và xảo quyệt. Trong mắt người khác, họ bị đánh giá là keo kiệt và có phần quỷ quyệt. Phụ nữ có tư thế ngồi kiểu này thường có tư duy tốt và thích làm những việc khác người.
dangngoi4
7. Hai chân để tự nhiên, không quy luật
Là mẫu phụ nữ hiện đại, mạnh mẽ, luôn tự tin vào bản thân mình. Họ biết cách làm thế nào để cuộc sống được hài hòa và hạnh phúc.
dangngoi6
Theo Howto

Nhận biết phụ nữ dễ bị tổn thương qua tướng mạo

Phụ nữ trán cao, mắt ướt, lông mày mỏng thường dễ bị tổn thương trong tình yêu. Bên cạnh đó những mẫu phụ nữ có phần đầu to nhưng cổ lại nhỏ cũng hay gặp nhiều trắc trở trong đường tình duyên.
phunu
1.Trán cao
Phái nữ trán cao thông minh, thường là con người của sự nghiệp, song điều đó không có nghĩa rằng họ không cần hạnh phúc. Vẻ ngoài của họ lạnh lùng, nhưng trái tim họ luôn ấm áp và chứa chan những xúc cảm mãnh liệt. Họ không cần một nửa còn lại quá tài giỏi, chỉ cần tính cách hai người hợp nhau là đủ. Dù vậy, các chàng trai hầu hết sẽ thấy mình kém cỏi trước những người phụ nữ này, do đó quan hệ tình yêu dễ gặp trục trặc. Phụ nữ trán cao thường mạnh mẽ, cứng rắn nhưng dù gì họ vẫn là phái yếu và họ cũng dễ chán nản, thất vọng khi bị tổn thương trong tình yêu.
phunu

2. Đầu to và cổ mảnh mai
Những người phụ nữ có tướng này thường trông bơ phờ, không thích trò chuyện và rất hướng nội. Họ gặp khó khăn trong việc thể hiện và kiểm soát tình cảm của bản thân. Dù trải qua nhiều đau đớn trong tình yêu, phải chịu nhiều tổn thương sâu sắc nhưng họ vẫn không dễ dàng bỏ cuộc và cứ như vậy đắm chìm từ nỗi thất vọng này sang nỗi thất vọng khác.
3. Mắt ướt và lông mày mỏng
Mẫu phụ nữ có lông mày mỏng và mắt ướt không đủ quyết đoán để tự chọn hướng đi cho mình trong chuyện tình cảm và rất dễ khóc. Phái nữ có tướng này thường dễ thất vọng chuyện tình cảm, tuy nhiên họ sẵn sàng chấp nhận tổn thương để ở bên người họ yêu. Người có lông mày mỏng thương không có khả năng xoay xở khi gặp khó khăn và dễ hoảng sợ. Kèm theo đôi mắt ướt, phái nữ tướng này thường nhạy cảm, sống theo cảm xúc và trung thành. Họ nhất quyết theo đuổi tình yêu đến cùng, dù có bị đối phương đối xử tệ bạc gây ra nhiều tổn thương cho mình.
phunu1
Theo Lamsao

Biyernes, Nobyembre 6, 2015

Khóc nấc trước những lời cuối trước lúc lâm chung của người mẹ nghèo mắc ung thư máu

Mẹ tuy không phải là mẹ đẻ của con nhưng mẹ là mẹ con, là người đã có ơn nuôi lớn con, vì thế hãy để con được báo hiếu với mẹ, mẹ nhé!"

Những ngày còn lại của bà không còn nhiều nữa. Vì mắc bệnh máu trắng đã lâu, cơ thể ngày càng suy yếu nên bà quyết định nói bí mật cho cô con gái biết rằng cô không phải con gái ruột của bà. Bí mật này bà đã giữ chặt suốt 14 năm nay, bà không muốn giấu con gái về sự thật này thêm nữa, càng không muốn bản thân ốm đau là gánh nặng tiếp tục đè lên vai cô con gái nhỏ.
me-khong-phai-la-me-de-cua-con-nhung-me-la-me-con-blogtamsu
“Mẹ tuy không phải là mẹ đẻ của con nhưng mẹ là mẹ con.”
Sau khi kết hôn, hai năm sau chồng bà  qua đời vì mắc bệnh ung thư gan để lại  người mẹ già cho bà chăm sóc.
Từ một người công nhân dệt bà chuyển sang làm công nhân phun sơn để tăng thêm thu nhập. Mặc dù biết làm công việc này lâu dài sẽ ảnh hưởng đến sức khỏe của mình nhưng vì gánh nặng cuộc sống bà không màng đến chuyện đó.
Hôm đó bà ôm cô con gái vào lòng, cái ôm vẫn ấm áp như 14 năm về trước. Ngày đó, một người phụ nữ hàng xóm đã qua đời vì khó sinh, để lại một bé gái sơ sinh tội nghiệp trên giường. Khi đó người chồng của người phụ nữ này nằm liệt trên giường không thể chăm sóc cho bé gái.Thấy vậy bà không đành lòng bất chấp sự phản đối của người nhà nhận nuôi bé gái đó.
Gần đây khi thấy sức khỏe ngày một yếu đi, bà quyết định đến bệnh viện để kiểm tra. Kết quả kiểm tra thật khiến bà khó mà chấp nhận. Bà đã mắc bệnh máu trắng . Bốn năm điều trị đã tiêu hết số tiền tiết kiệm trong nhà mà bệnh tình của bà vẫn không thuyên giảm.
Biết mình sống không được bao lâu nữa, bà quyết định đem bí mật mà bà đã giữ suốt bao năm qua nói cho con gái biết:
Con gái, con không phải là con đẻ của ta”
Cô bé nhìn sâu vào đôi mắt của mẹ nó nói:
“Tại sao mẹ của con lại không phải là mẹ của con?”
Thì ra con bé trong một lần nghe lén cuộc nói chuyện giữa mẹ và ba nó, nó đã biết mình không phải do mẹ sinh ra. Nhưng vì ngần ấy năm nuôi dưỡng, nó chẳng đành lòng bỏ người mẹ bệnh tật ra đi. Cô bé quyết định sẽ ở lại chăm sóc người mẹ đã nuôi dưỡng cô suốt 14 năm trời cho đến khi bà qua đời. Lúc này nó nắm chặt lấy bàn tay của mẹ nước mắt giàn dụa nói:

“Mẹ tuy không phải là mẹ đẻ của con nhưng mẹ là mẹ con, là người đã có ơn nuôi lớn con, vì thế hãy để con được báo hiếu với mẹ, mẹ nhé!”
Xúc động trước những lời của cô con gái nhỏ, bà ôm chặt cô bé vào lòng như thể Thượng Đế sắp  chia cắt hai mẹ con bà.
Theo Huyền Nguyễn / Một Thế Giới

Huwebes, Nobyembre 5, 2015

Tôi đã lái xe hơn 300 cây số để có thể ở bên vợ vào buổi tối hôm đó

Đoạn đường hơn 300 cây số dưới thời tiết mưa gió càng thêm khó khăn. Tôi vừa lái xe vừa sợ hãi, không biết vì sao vợ tôi lại lâm vào tình cảnh này.

Tôi kết hôn đã 2 năm nay nhưng số lần tôi được ở cạnh nàng chỉ đếm trên đầu ngón tay. Số là chỗ tôi làm việc cách nhà hơn 300 cây số. Thế nên một tuần hoặc hai tuần tôi mới về thăm vợ. Thứ nhất cũng vì công việc của tôi quá bận rộn, thứ hai vì đường sá xa xôi nên đôi khi tôi cũng lười. Ban đầu, tôi chăm về nhà vì nhớ vợ, nhưng sau rồi cũng quen. Có khi 1 tháng, tôi chỉ về một lần.
Vợ chồng tôi kết hôn khi cả hai đều đã nhiều tuổi nên vấn đề sinh con được bố mẹ hai bên giục rất nhiều. Nhưng tôi vắng nhà thường xuyên như vậy, có muốn cũng chẳng được. Chả nhẽ lúc vợ tôi đến ngày dễ thụ thai lại điện thoại gọi tôi về? Thế nên dù đã 2 năm nhưng chúng tôi vẫn chưa thể có con.
Tôi ở xa vợ, lại làm chức phó giám đốc nên dĩ nhiên xung quanh tôi có rất nhiều bóng hồng xinh đẹp dập dìu. Phần lớn những cô gái tôi gặp đều có ý định “nâng khăn sửa túi” cho tôi nhưng phần vì công việc bận rộn, phần vì yêu vợ nên tôi đều từ chối.
Vợ chồng tôi sống kiểu “vợ chồng Ngâu” như vậy được 2 năm thì tôi nghe phong thanh chuyện vợ tôi có bồ. Chuyện này chính miệng cô em họ của tôi kể. Tôi nghe vậy mà máu nóng bốc lên đầu. Tôi là đàn ông, ở xa vợ mà còn không dám ngoại tình, đằng này cô ấy sống trong sung sướng lại giở chứng là sao cơ chứ? Thế nên vừa biết tin một cái, tôi đã gọi điện cho vợ rồi sau đó gọi cho mẹ tôi, bảo bà ở nhà xác minh xem tình hình sự việc thế nào. Nếu đúng thì cứ đuổi cổ cô ấy ra khỏi nhà.
lai-xe-blogtamsuvn (1) Tôi không ngờ vợ tôi lại "ngoại tình" (Ảnh minh họa)
Vợ tôi chẳng nói gì khi bị tôi căn vặn chuyện ngoại tình. Cô ấy chỉ bảo rằng: “Nếu anh nghĩ đó là thật thì nó là thật, em không có gì phải thanh minh”. Tôi nghe vậy thì điên lắm. Tôi đã từng rất yêu nàng và tự hào vì mình có một người vợ hiền thảo. Thế nhưng mọi thứ đã hoàn toàn sụp đổ trong vòng 2 năm trời.
Tôi sắp xếp về nhà vào cuối tuần, thấy vợ mình gầy guộc, xanh xao hơn đợt trước nhiều. Mẹ tôi bảo xem thế nào rồi tính chứ dạo này toàn thấy cô ấy đi sớm về muộn. Có khi còn ở bên ngoài mấy ngày liền mới về nhà. Thấy cảnh vợ chồng tôi không có con cái, mẹ tôi cũng chán lắm rồi.
Dĩ nhiên, tự ái của một thằng đàn ông không cho phép tôi giữ vợ tôi lại. Tôi bảo nàng vào dọn dẹp đồ đạc rồi “biến” ngay trong đêm để tôi khỏi phải nhìn thấy cái bản mặt dối trá của cô ấy. Vợ tôi vừa khóc vừa dọn áo quần vào va li. Tuyệt nhiên, cô ấy không hề nói một câu xin lỗi hay cầu xin sự tha thứ từ tôi.
Những ngày sau đó, tôi lâm vào tình trạng khủng hoảng. Tôi không ngờ cuộc hôn nhân của mình lại rơi vào ngõ cụt như thế này. Tôi về chỗ làm, hẹn một lúc mấy em chân dài đi uống rượu giải sầu.

Khoảng 1 tháng sau, vào một đêm mưa to gió lớn, tôi bỗng nhận được điện thoại từ mẹ đẻ. Nghe giọng mẹ run rẩy: “Về đi con ơi, con Thảo chắc khó qua khỏi đêm nay”. Tôi nghe mẹ nói vậy thì không kịp hỏi gì thêm, lấy xe phóng như bay về nhà.
Đoạn đường hơn 300 cây số dưới thời tiết mưa gió càng thêm khó khăn. Tôi vừa lái xe vừa sợ hãi, không biết vì sao vợ tôi lại lâm vào tình cảnh này. Dù tôi đã đuổi cô ấy ra khỏi nhà nhưng nghe tin nàng bị như vậy, tôi thấy tim mình như thắt lại.
lai-xe-blogtamsuvn (2) Dù tôi đã đuổi cô ấy ra khỏi nhà nhưng nghe tin nàng bị như vậy, tôi thấy tim mình như thắt lại (Ảnh minh họa)
Cuối cùng, tôi cũng ở bên cạnh nàng. Thảo nằm trong bệnh viện ung bướu, người gầy quắt lại. Thì ra nàng bị bệnh đã lâu nhưng giấu tôi và cả nhà. Những lần cô em họ tôi bắt gặp là lúc nàng đi gặp bác sỹ trị liệu. Tôi đã không quan tâm tới nàng thì chớ, còn đuổi nàng ra khỏi nhà trong lúc đau ốm. Nghĩ đến đó, tôi khóc như mưa.
Tôi cầu xin có một phép màu xảy ra đối với nàng nhưng dường như mọi chuyện chỉ là ảo tưởng. Có lẽ đến cuối đời, tôi cũng không thể gột rửa được cảm giác tội lỗi đối với nàng. Tôi chỉ ước thời gian quay ngược trở lại để tôi có thể ở bên, chăm sóc cho nàng, nhưng đáp lại chỉ có hình ảnh của nàng nằm nhắm mắt vĩnh viễn trên giường bệnh.
Theo Midori/ Một Thế Giớ

Cô gái Việt hút trọn sự chú ý chỉ với bức ảnh chụp lén khi dừng đèn đỏ

Bức ảnh cô gái này trên đường đã hút trọn sự quan tâm của cư dân mạng ngày hôm nay.
Cô gái sinh năm 1989 với tên Trương Ngọc Yến này đang khiến cư dân mạng nhiều chàng trai cũng phải “ngước nhìn”. Không quá nổi bật ở khuôn mặt xinh xắn hay đôi chân dài, điều Ngọc Yến sở hữu đặc biệt hơn thế, đó chính là đam mê xe phân khối lớn của cô. Hiện đang sinh sống tại TP.HCM và là chủ một shop đồ thời trang khá nổi tiếng, những hình ảnh đời thường của cô gái trẻ này cũng khiến nhiều người bất ngờ.

sieuxe-blogtamsuvn7
Gương mặt cá tính và mạnh mẽ của nữ biker Ngọc Yến.
Được mệnh danh là một trong những biker (người chơi xe moto) quyến rũ nhất nhì Sài Gòn, chỉ với một bức ảnh chụp lại khi đứng dừng đèn đỏ được chụp lại đã khiến Ngọc Yến trở thành tâm điểm chú ý thu hút hàng ngàn lượt người like. Vẻ đẹp khoẻ khoắn, mạnh mẽ, đường cong S-line hoàn hảo cũng chính là vũ khí lợi hại của cô gái cá tính này.
sieuxe-blogtamsuvn5
Đường cong S-line khoẻ khoắn và đặc biệt là vòng 3 căng tràn.
sieuxe-blogtamsuvn14
Chiếc xe mô tô này đã gắn bố với Ngọc Yến được hơn 1 năm và cô rất yêu quý chiếc xe này.
sieuxe-blogtamsuvn13   
Được biết đây là chiếc xe Hayabusa – một trong những chiếc xe đường phố nhanh nhất thế giới luôn giữ vị trí “vua tốc độ”. Và là siêu phẩm của hãng Suzuki.
sieuxe-blogtamsuvn3  
Phiên bản mới nhất của chiếc xe này ra mắt năm 2015 có giá bán ở nước ngoài là khoảng 14.500 USD (tương đương hơn 320 triệu VNĐ).

Ngắm nhìn Ngọc Yến bên chiếc xe độc đáo được cô nàng cực kì yêu thích:
sieuxe-blogtamsuvn10
sieuxe-blogtamsuvn2
sieuxe-blogtamsuvn6
sieuxe-blogtamsuvn8
sieuxe-blogtamsuvn
sieuxe-blogtamsuvn4
sieuxe-blogtamsuvn9
Theo Hạnh Ly/ Một thế giới

Cuộc tình 10 năm hoàn hảo và cái kết “bầm dập” dưới gót giày cô dâu

Một ngày tôi nhận được tin sét đánh, chuyến đi vào miền Nam đó của gia đình anh vốn chẳng phải vì anh trai anh tìm được việc hay gì cả mà nguyên nhân là do anh.
Anh và tôi gặp nhau trong một buổi giao lưu câu lạc bộ, lá thăm run rủi đã đẩy tôi làm bạn cặp của anh suốt buổi hôm đó. Ngay từ câu chuyện đầu tiên, tôi đã cảm thấy có sự kết nối vô hình nào đó giữa cả hai và chúng tôi cứ luyên thuyên đủ thứ, đến cả khi tàn tiệc vẫn chưa dứt. 2 tháng sau, anh ngỏ lời yêu và tôi nhận lời. Chúng tôi bắt đầu yêu nhau.
Anh là người đàn ông mạnh mẽ, bản lĩnh, dù nhiều lúc hơi ngang tàng và cố chấp nhưng vẫn khiến tôi si mê không ngừng. Yêu nhau được 2 năm, anh xin được học bổng du học. Dù rất buồn nhưng tôi vẫn cố tỏ ra vui vẻ ủng hộ anh đi, đây là cơ hội cả đời, tôi không thể vì sự ích kỷ của mình mà níu giữ anh ở lại.
Yêu xa thật mệt mỏi, nhiều lúc tôi rất muốn buông tay nhưng cứ nhìn thấy anh, nghe giọng nói của anh là trái tim tôi lại cho tôi biết tôi chưa hết yêu anh. Tôi cố gắng, cố gắng không ngừng để xứng với anh, để là cô gái mà anh tự hào.
chuyen-tinh-10-nam-blogtamsuvn-1
Tôi cố gắng, cố gắng không ngừng để xứng với anh, để là cô gái mà anh tự hào. (ảnh minh họa)
Khi anh du học được gần 1 năm thì nhà anh có chuyện, tiền không đủ để gửi sang cho anh nữa, anh có nguy cơ phải về nhà. Tôi thương anh đến rơi nước mắt, tất cả hãy còn dang dở, sao anh có thể về lúc này? Dù chưa phải con dâu chính thức trong gia đình, tôi vẫn sang nhà anh đề nghị được cùng cáng đáng trách nhiệm, lo cho anh học hành xong xuôi. Tôi còn quỳ xuống xin phép bố mẹ mình có thể đỡ đần kinh tế cho gia đình anh phần nào. Họ hàng trách tôi “mê trai”, “đem tiền nhà cúng cho người dưng” nhưng tôi mặc kệ. Tương lai của anh là tất cả những gì tôi quan tâm lúc đó.
Anh rất cảm kích trước tấm lòng của tôi, còn khóc với tôi qua điện thoại hết lời cảm ơn. Anh thề thốt sẽ dành cả đời để đáp trả ân tình của tôi. Tôi nghe vậy mà hạnh phúc lắm, đời người con gái còn cần gì hơn một tấm chồng yêu thương mình thật lòng.

Hàng tháng, tiền lương kiếm được tôi chỉ giữ lại phần nhỏ cho mình còn gửi sang cho anh đều đặn. Tôi nhận thêm việc, làm thêm giờ, có hôm thức đến 3-4 giờ sáng để hoàn thành, chỉ mong đến cuối tháng, nhìn số tiền gửi sang được cho anh nhiều hơn mà vui sướng.
Yêu nhau 10 năm, thời gian chúng tôi được ở bên nhau rất ngắn ngủi nhưng có lẽ vì yêu anh quá nên tôi chẳng cảm thấy nhàm chán chút nào. Anh luôn thấy có lỗi với tôi vì học hành mãi chẳng xong để về đoàn tụ nhưng tôi thì chỉ cần anh cứ yêu tôi thế này là đủ. Tết vừa rồi anh về nước, chúng tôi đã có ngày kỷ niệm 10 năm yêu nhau đầy hạnh phúc.
Cách đây 6 tháng, gia đình anh bất ngờ chuyển vào miền Nam sinh sống. Nhận được điện báo từ mẹ anh, tôi khá bất ngờ nhưng không nghĩ ngợi gì nhiều. Mẹ anh chỉ bảo anh trai anh kiếm được công việc tốt trong đó nên cả nhà dọn vào đó sinh sống. Tôi vâng dạ, mẹ anh còn trêu sau này cũng vào đây sống nhé, tôi cười vui lắm, trong đầu cũng tưởng tượng ra viễn cảnh đó.
Nào ngờ, một ngày tôi nhận được tin sét đánh, chuyến đi vào miền Nam đó của gia đình anh vốn chẳng phải vì anh trai anh tìm được việc hay gì cả mà nguyên nhân là do anh. Anh thực chất đã về nước từ hồi đầu năm theo cô bạn gái con một chủ tịch tập đoàn giàu có. Nhà cửa cho gia đình anh, công việc lương cao của anh đều do một tay bố cô ta chu cấp. Họ thậm chí còn chuẩn bị làm đám cưới.
Tôi chết lặng trước những bức hình anh và cô ta tình cảm bên nhau ở bên trời Tây. Bạn tôi còn nói, họ yêu nhau 3-4 năm nay rồi, ai học cùng anh bên đó đều biết hết cả.
Tôi quyết đi tìm sự thật. Ngày 30/10 là ngày bạn tôi nói anh tổ chức đám cưới, tôi bắt chuyến bay sớm nhất vào thành phố Hồ Chí Minh. Những ngày trước đó anh vẫn nhắn tin hỏi thăm tôi đều đặn, chúng tôi vẫn trò chuyện tình cảm với nhau. Tôi không thể tin anh dối gạt tôi đến mức ấy.
chuyen-tinh-10-nam-blogtamsuvn-2
Tôi chết trân khi thấy người trong bộ lễ phục bảnh bao trên sân khấu chính là anh (ảnh minh họa)
Thế nhưng nhìn thấy người con trai trong bộ vest bảnh bảo đứng trong lễ đường trao nhẫn cho cô dâu, tôi không thể nhận lầm được, chính là anh. Trời đất trong tôi quay cuồng.
Không kìm được, tôi lao tới sân khấu, rút guốc đánh vào mặt anh ta túi bụi. Tất cả đều sững sờ. Tôi vừa đánh vừa chửi vừa xé tung bộ quần áo bảnh bao trên người anh ta. Cơn giận dữ khiến không ai cản được tôi lại. Anh ta bị tôi đánh đến thâm tím mặt mày, khóe môi còn chảy máu. Tôi quát lên với cô dâu đang điếng người bên cạnh:
- Nếu cô thông minh thì hãy cho cút xéo gã đàn ông bỉ ổi này đi, 10 năm ân tình với tôi anh ta còn không màng thì chút tình với cô có là gì hả? Anh ta chỉ cần tiền của bố cô mà thôi!
Trên chuyến bay muộn nhất hôm đó, tôi khóc như mưa. Tôi hận và căm thù gã đàn ông đáng ghê tởm đó. Tôi đã quá ngốc, quá khờ dại để rồi đây mất trắng tất cả.
Đừng coi ai đó là cả thế giới của mình, giờ tôi mới ngộ ra điều đó…
P.Y / Theo Một thế giới

Giả vờ đi công tác tôi đã lật tẩy được âm mưu chồng che giấu

Lấy nhau được 2 năm nay, nhưng không lúc nào Hiền yên tâm mỗi khi chồng đi tiếp khách hàng khuya muộn mới về. Hào – chồng Hiền không phải người đàn ông trăng hoa, hay nhìn ngắm gái mỗi khi ra phố. Nhưng hành tung của Hào luôn bí ẩn. Tuy là vợ chồng với nhau, nhưng chẳng mấy khi Hào chia sẻ chuyện riêng tư với vợ. Ở cùng chồng trong một căn nhà, ngủ chung giường ấy nhưng Hiền luôn cảm giác hai vợ chồng cô như hai người xa lạ. Cô cảm thấy ở Hào luôn có một bí nào đó giấu cô.
Ngày ngày Hiền vẫn quan sát, để ý chồng nhưng cô không tìm ra được điều bí mật đó ở chồng. Rồi một hôm cô nảy ra ý định, mình sẽ giả đi công tác vài hôm để xem không có cô ở nhà anh còn giấu diếm chuyện chuyện gì không? Nhìn anh cứ bí hiểm thế này cô sinh nghi.
Tối hôm đấy Hiền nói với chồng về chuyến công tác của mình sẽ khởi hành vào ngày mai, nhưng Hào vẫn tỉnh bơ và bảo câu “Là công việc thì nên đi, đừng vì cá nhân mà ảnh hưởng đến tập thể”. Hiền chỉ ỡm ờ rồi lên giường đi ngủ trước.
gia-di-cong-tac2-blogtamsuvn
Em đi nhớ giữ gìn sức khỏe nhé (ảnh minh họa)
Sáng hôm sau kéo vali đi, Hào đã đứng đợi sẵn ở cổng để chở cô ra sân bay. Thấy vậy Hiền bảo chồng:
- Thôi, anh đi làm đi. Em bắt taxi được rồi.
- Thôi lên xe đi, hôm nay anh đi muộn tý cũng không sao.

Chở Hiền đến sân bay, Hào lại vội về cơ quan ngay. Cô lại ngậm ngùi bắt taxi về nhà nghỉ gần nhà. Theo dõi chồng hai hôm nay vẫn chưa thấy động tĩnh gì. Anh vẫn đi làm và về nhà như mọi ngày. Đến tối hôm thứ 3, đứng rình ở đầu ngõ cô thấy chồng chở một đứa bé và một người phụ nữ đứng tuổi về nhà. Hiền nghĩ chắc họ hàng ở quê lên chơi. Nhưng mẹ con người này Hiền chưa gặp bao giờ, chẳng lẽ là bạn anh sao?
Chạy đến cổng nhòm vào Hiền thấy đứa bé kia quấn quýt bên chồng, còn người phụ nữ kia đi vào nhà cô một cách tự nhiên. Khi ba người đó vào nhà ăn uống, nấp sau cánh cửa Hiền vô cùng sốc khi nghe thấy cách xưng hô của họ.
- Con trai ăn đi, rồi lát nữa bố đưa cho con chơi trò này hay lắm.
- Trò gì vậy bố? Ăn đi, xong rồi bố nói.
- Anh kệ nó, chiều quá rồi lại sinh hư ra đấy.
- Hư sao được, con trai anh mà hư là do anh đó.
- Anh nói gì đấy? Anh đã không nuôi nó ngày nào lại còn thế à?
- Thôi anh nói đùa, em ăn đi. Mấy khi nhà mình được đoàn tụ vui vẻ như thế này…
Hiền đứng ngoài mà chân tay rụng rời, cô vô cùng sốc vì những điều đang diễn ra trong bếp kia. Có phải người đó là nhân tình của anh không? Vì sao đứa bé kia đã tầm 4, 5 tuổi rồi mà anh và cô mới lấy nhau được 2 năm. Chẳng lẽ trước khi lấy cô, Hào đã từng…- Hiền tự hỏi mình thế.
Cố ngăn dòng nước mắt mặn chát đang tràn khóe mi và tiếng nấc của mình, Hiền chạy vụt mất khỏi nhà.
gia-di-cong-tac1-blogtamsuvn
Hiền đứng ngoài mà chân tay rụng rời, cô vô cùng sốc vì những điều đang diễn ra trong bếp kia (ảnh minh họa)
Lang thang trên phố vắng, sương xuống khiến Hiền buốt lạnh nhưng nỗi đau mà Hiền đang gánh chịu lại nhức buốt ở trong tim. Thì ra bao lâu nay Hào đối xử xa lạ, lạnh nhạt với cô cũng chỉ vì anh đã có một gia đình hạnh phúc khác ở bên ngoài. Hiền chỉ là người đến sau mối tình ấy. Tại sao Hào lại lấy cô, mà không phải cô ta. Để giờ đây anh cứ phải lén lút với người cũ, và Hiền phải gánh chịu nỗi đau thế này?

Bất giác chuông điện thoại reo lên, mở điện thoại ra Hiền thấy Hào gọi. Cô cười khẩy rồi trả lời.
- Em đi công tác thế nào, công việc tốt chứ? Bao giờ em về để anh ra sân bay đón.
- …
- Em về rồi, và em biết tất cả những gì anh đã làm những ngày vắng em.
- Em về rồi sao? Sao em không nói với anh một tiếng.
- Nói để làm gì, vốn dĩ anh có quan tâm tới người được gọi là vợ mình đâu. Em chỉ muốn hỏi anh một điều: Tại sao anh lại có những bí mật, âm mưu ghê sợ đến vậy? Anh định đưa mẹ con cô ấy về thế chỗ em sao? Tại sao anh làm vậy chứ?
- Em…nói linh tinh gì vậy?
- Tối nay về nhà, em đã thấy hết mọi chuyện rồi. Anh tắt máy đi, rồi lên với mẹ con cô ấy. Em không làm phiền gia đình hạnh phúc của anh nữa. Có lẽ em là người đến sau cuộc tình của anh, em sẽ phải là người lau nước mắt thôi.
Tắt máy đi, Hiền ngã gục xuống đường. Trái tim cô đau quặn thắt khi nói ra những câu này. Ngay lúc này đây, Hào có dám bỏ mẹ con cô ấy để đến bên Hiền không? Hiền luôn mong điều đó sẽ đến, nhưng cả đêm dầm sương ngoài trời đến cảm lạnh mà người cô mong đợi vẫn không hề xuất hiện.
Hôm sau đó, Hiền phải nhập viện. Hào vội vàng đến thăm vợ, và xin lỗi cô nhưng Hiền luôn quay mặt vào tường che đi giọt nước mắt. Đến khi chồng đứng dậy ra ngoài, Hiền lấy phong thư dưới gối đưa cho chồng và nói một câu đau đớn “chúc anh hạnh phúc”.
Mở phong thư ấy ra, thấy tờ đơn ly hôn bị nhòe đi bởi nước mắt. Hào quỳ xuống khóc lóc với vợ, anh mong cô tha thứ lỗi lầm. Hiền nhìn anh cười cay đắng “Chẳng phải đây là điều anh muốn sao? Anh về đi, tôi muốn ở một mình”.
Hiền đã khóc cạn nước mắt vì người chồng bội bạc, luôn có những bí mật âm mưu khiến cô sợ hãi. Ngày cô ra viện, Hiền tự hứa với mình phải mạnh mẽ lên, Hào vốn dĩ không phải là người dành cho mình. Cô phải sống thật tốt, thật tài giỏi để cho Hào phải hối hận vì chuyện hôm nay.
Hạ Vi/ Theo Một thế giới

Đau đớn khi phát hiện ra lý do muốn quay lại của người yêu cũ

Cô và gã từng là người yêu của nhau. Tình yêu của họ nồng nàn và say đắm lắm nhưng rồi bồng một ngày gã đòi chia tay vì bố mẹ gã không đồng ý cho gã yêu cô và bắt gã lấy một cô gái khác. Cô đành ngậm ngùi chấp nhận vì không muốn người mình yêu trở thành kẻ bất hiếu, mặc dù cô còn yêu gã rất nhiều.
Gã lấy vợ đã được gần 1 năm và vợ gã đã mang bầu đứa con thứ nhất được 2 tháng trong khi cô thì vẫn đi về lẻ bóng. Sau khi chia tay gã, cô cũng đã cố đến với vài mối tình nhưng đều không thành vì cô không thể nào quên đi được hình bóng của gã.
Rồi bất chợt gã hẹn gặp cô. Thật sự trong lòng cô vẫn còn luyến tiếc gã rất nhiều nên khi gã vừa nói còn nhớ cô thì bao cảm xúc yêu thương trong cô trỗi dậy. Cô nhanh chóng nhận lời “yêu lại từ đầu” với gã mà không biết rằng cô đang bị cuốn vào một âm mưu đen tối.
Hai người chỉ dám lén lút gặp mặt vì lúc này cô chỉ là kẻ thứ 3. Nhưng vì những lời gã hứa khi con gã đầy năm, gã sẽ ly dị vợ để cưới gã nên cô đồng ý. Tới bây giờ gã vẫn không hiểu tại sao khi ấy cô lại có thể tin vào những lời đường mật của một con người xảo trá như vậy.
Mọi chuyện vỡ lở. Vợ gã mới sinh con được 1 tháng đã bỏ qua kiêng cữ mà tìm cô đánh ghen. Cô còn đang thầm nghĩ nhân tiện vợ gã biết thì cô công khai luôn mối quan hệ của cô và gã, đằng nào thì gã cũng sẽ sớm ly dị vợ. Nhưng người bất ngờ lại chính là cô, khi vợ gã bắt gã chọn giữa vợ con và bồ thì gã đã chọn vợ con. Cô không thể tin được kẻ mà tối qua còn đầu gối tay ấp với cô hôm nay lại trở mặt với cô như vậy. Thậm chí gã còn cắt đứt mọi liên lạc với cô, trốn biệt tăm.
nguoi-yeu-cu-blogtamsuvn
Trái tim cô đau đớn trước từng lời gã nói. (Ảnh minh họa)

Phải khó khăn lắm cô mới gặp được gã. Cô như người mất hồn, cô gào khóc chất vấn gã. Tới lúc này, gã mới lộ nguyên hình là một kẻ đểu giả trắng trợn: “Cô nghĩ là tôi còn yêu thương cô thật sao. Cô lớn bằng ngần này rồi mà sao vẫn còn dại dột tin lời đàn ông có vợ như thế. Tôi cặp với cô chỉ vì nhu cầu sinh lý mà thôi. Tại lúc ấy vợ tôi đang mang bầu. Còn bây giờ thì chúng ta kết thúc đi”.
Cô phát điên khi nghe từng lời từ gã. Cô hét lên giận dữ: “Vậy tại sao anh lại chọn tôi, tại sao lại là tôi?”. Gã nhìn cô với ánh mắt giễu cợt rồi lạnh lùng đáp trả: “Cô lại ngu ngốc nữa rồi. Làm chuyện này với người yêu cũ là an toàn nhất. Không mất công tán tỉnh vì đã sẵn hợp nhau rồi. Chứ bây giờ tìm người ngoài vừa mất thời gian, vừa tốn tiền bạc”. Gã còn chưa dứt lời thì cô đã tặng ngay cho gã hai cái tát trời giáng: “Hai cái tát này là quá nhẹ so với những gì anh đã đối xử với tôi”.
Cô bỏ đi trong sự ngỡ ngàng của gã. Trái tim cô như bị ai bóp nghẹn. Lần thứ hai cô đau khổ vì gã, mà chẳng lần nào cô thấy xứng đáng cả. Cô tự nhủ bản thân không được khóc vì một kẻ tồi tệ, dối trá như gã nữa. Giờ cô cần phải mạnh mẽ hơn, mạnh mẽ để bước tiếp mà không bị vấp ngã lần nữa.
Mai Thủy / Theo Một thế giới

Miyerkules, Nobyembre 4, 2015

Chia tay rồi… đừng làm như tất cả lỗi lầm là của em

Và rồi, anh cho tất cả lỗi lầm là của em. Em không thể tiếp tục nữa. Chỉ là em đang tiếc cho 2 năm yêu nhau, 2 năm chung sống. Em chịu thua với số phận, và sẽ chẳng có ai yêu anh nhiều như em đã yêu anh. Bây giờ “chia tay rồi… đừng làm như tất cả lỗi lầm là của em” anh nhé!
Hai năm yêu nhau, mặn nồng cũng có, lạnh nhạt cũng có, hạnh phúc và khổ đau cả hai ta đều cảm nhận được phải không anh? Nhưng dù bao giông bão có kéo đến anh đều gạt tay và nói “có anh ở đây rồi”. Em tin và mình cưới nhau.
Hai năm sống bên nhau, 2 năm làm một người vợ hiền em nhận ra nhiều điều. Khi yêu, anh có thể hy sinh tất cả vì em, trời rét căm căm anh vẫn không ngại ngày ngày đón đưa em tới trường, rồi cả những khi chiều lòng em, những món ăn em nấu anh đều ăn hết và khen ngon cho dù ăn xong toàn thân anh nổi ngứa vì dị ứng… Nhưng khi cưới nhau rồi anh lại mong muốn vì anh em có thể hy sinh tất cả. Cần phải hy sinh những gì mới đủ để anh hài lòng?
Anh nói “một tháng lương của em được mấy triệu đâu, nghỉ ở nhà nội trợ, chăm lo cho gia đình, anh đi làm là đủ rồi…”, em ngoan ngoãn gật đầu đồng ý. Anh nói em phải thay đổi thế này, em phải thay đổi thế kia, mẹ nói gì em không được cãi,… em đều nghe vì nghĩ cuộc sống hôn nhân là vậy.
chia-tay-roi-dung-xem-nhu-tat-ca-loi-lam-la-cua-em
Bây giờ “chia tay rồi… đừng làm như tất cả lỗi lầm là của em” anh nhé! (Ảnh minh họa)
Rồi sau này anh dường như không còn là anh của trước kia nữa. Mỗi lần tức bực, mỗi lần đi làm gặp chuyện không vui về đến nhà anh tìm đủ mọi cách trút hết lên đầu em. Lý do anh thường đưa ra là “một mình anh phải nai lưng đi làm nuôi cả nhà, là do em vô dụng, chỉ biết ăn bám…”… em khóc và chấp nhận sự thật.
Đến khi sự uất hận lên cao, em quyết định đi làm vì chẳng gì trước khi lấy anh em cũng tốt nghiệp cử nhân kinh tế. Thế rồi anh không mắng em nữa, anh đưa tay lên và “tán thưởng” cho em những cái tát như trời giáng, anh cho rằng em làm vậy là coi thường anh, là vượt mặt và không coi lời nói của anh ra gì.
Đã nhiều lần em tự oán trách mình vì sao lại để bản thân ra nông nỗi này, vì sao chỉ 2 năm thôi lại khiến anh thành một người chồng “xấu”, tất cả em đều nhận và cho rằng đều là lỗi của mình. Nhưng anh à! Không yêu anh em đâu phải buồn, phải lo; không yêu anh em đâu cần phải khóc bao đêm và phải gật đầu nghe theo anh tất cả.
Đến hôm nay, khi quyết định sẽ kết thúc cuộc hôn nhân này, em cầm bút lên và viết tờ đơn ly hôn, em lại khóc như lần đầu tiên khóc khi thấy anh thay đổi. Mọi lỗi lầm anh đều đổ lỗi cho em, cuôc sống vừa qua với 2 năm hi vọng, 2 năm vun đắp cho gia đình đổi lại được gì cho em? Chỉ có anh – người đã từng nghĩ sẽ sống chết cùng em rồi lại lấy em ra làm bình phong che đậy lỗi lầm. Anh ngoại tình sớm em đã biết, nhưng vì yêu anh em đã quên cả chính mình, bỏ qua tất cả lỗi lầm, cố gắng trở thành người vợ tốt với hi vọng anh sẽ nhìn đó mà thay đổi.
Em biết, chính cô ấy đã khiến anh thay đổi, đã cướp đi người chồng tuyệt vời của em. Nhưng em không trách cô ấy, chỉ trách bản thân không đủ để níu chân anh. Và trách anh – con người bội bạc.
Và rồi, anh cho tất cả lỗi lầm là của em. Em không thể tiếp tục nữa. Chỉ là em đang tiếc cho 2 năm yêu nhau, 2 năm chung sống. Em chịu thua với số phận, và sẽ chẳng có ai yêu anh nhiều như em đã yêu anh. Chàng trai ngày nào rét căm căm vẫn không ngại đón đưa em, em sẽ chôn trong đáy tim mình. Bây giờ “chia tay rồi… đừng làm như tất cả lỗi lầm là của em” anh nhé!
Theo giadinhonline

Nhìn em bé mồ côi để dành cho mẹ một nửa bánh mì, người con trai giật mình nhận ra…

Tại sao em lại để dành một nửa bánh mì vậy?” “Dạ, em muốn để dành cho mẹ em, mẹ nhịn đói hai ba ngày nay rồi ạ!”...

Ba mẹ nó ly dị nhau từ ngày nó lên cấp hai, nó và mẹ chuyển về ở trong căn nhà bà ngoại để lại. Nó ghét mẹ vì bắt nó phải xa bố, phải về sống ở một vùng quê nghèo như thế này.
Dần dần, nhận thức được hoàn cảnh của gia đình mình sâu sắc, biết ngại với bạn bè, làng xóm, nó bắt đầu chán ghét mẹ hơn.
Trong khi đó, mẹ nó vì để có tiền nuôi nó ăn học nên hàng ngày nhận đan nón lá, nhận sửa đồ, làm việc quần quật hết quanh năm ngày tháng nhưng nó vẫn không hề mảy may giúp đỡ mẹ.
Một hôm, đi học về, nó đòi mẹ:
Mẹ cho con mua xe đạp mới đi, bạn con đứa nào cũng có xe đạp mới đi học, mỗi con là phải đạp cái xe cũ rích tồi tàn này!”.
banh-mi-blogtamsu
“Dạ, em muốn để dành cho mẹ em, mẹ nhịn đói hai ba ngày nay rồi ạ!”…
Mặt mẹ tối sầm lại, giọng run run:
Nhà mình nghèo giờ tiền đâu mà mua xe đạp hả con? Tiền mẹ đan nón, sửa đồ cũng chỉ đủ để lo học phí cho con rồi, hơn nữa chiếc xe đó còn tốt, con gắng đi đi rồi mẹ kiếm tiền mua cho con sau!”.
Cái xe tồi tàn ấy mà bảo là còn tốt, mẹ không mua cho con thì con nghỉ học luôn!”.
Nó lên giọng thách thức.
Mẹ nó buồn bã không nói nên lời.
Tối hôm đó, nó nằm lì trên giường, mẹ gọi mấy cũng không chịu ra ăn. Cứ như thế, nó giận mẹ mấy ngày liền.
Vốn dĩ, nó là đứa có thành tích học tập khá tốt, nó rất thông minh, vì thế, nó thi đỗ Đại học. Tuy nhiên, nó nói với mẹ rằng không học Đại học, mẹ nài nỉ, khuyên nhủ nó hết lời:
Con à, dù khó khăn mấy đi nữa mẹ cũng nuôi con ăn học được, hãy nghe lời mẹ, hãy nghĩ cho tương lai của mình, đi học đi con!”.
Nó miễn cưỡng nghe theo, bởi nó nghĩ, lên Đại học nó có thể cầm tiền mẹ gửi thỏa thích ăn chơi, tụ tập bạn bè mà không bị quản thúc. Thế rồi, nó lên thành phố đi học.
Lên thành phố, nó theo bạn bè ăn chơi, đua đòi, không lo học hành, cứ hết tiền nó lại gọi điện về cho mẹ viện cớ hết tiền ăn, nộp học phí, học thêm ngoại ngữ đủ loại. Ba bốn tháng nó chưa thèm về nhà một lần.
Một hôm nọ, vì đường cùng nên nó mới miễn cưỡng về để lấy tiền. Vừa về đến nhà, nó nhìn thấy mẹ bê rổ bánh mỳ còn thừa về, mắt nó hừng hực rồi hét lên:
Mẹ, sao mẹ lại đi bán bánh mỳ?
Trong lúc đang ít việc mẹ đi làm kiếm thêm ít đồng ấy mà”.
Mẹ định bôi tro trát trấu vào mặt con đấy à, mẹ định cho cả thiên hạ này chê cười con có một người mẹ nghèo, rồi còn đi bán bánh mỳ nữa à, mẹ...”
Bốp”, một cái tát như trời giáng, mẹ nó vừa khóc vừa chỉ tay vào mặt nó:
Mày có còn là con tao nữa không hả, bao nhiêu năm nay, tao cực khổ bươn chải là vì ai hả, tiền tao kiếm được để cung cấp cho ai hả? Mày làm con mà mày dám nói ra những lời như thế, lâu nay tao luôn nhẫn nhịn mày, được nước nên mày lấn tới hả, đồ mất dạy, tao không có đứa con như mày,...”
Nó xách va li chạy đi và hứa từ giờ trở đi sẽ không cần đến tiền của mẹ nữa, nó sẽ tự đi làm thêm bằng chính sức lao động của mình.
an-han-blogtamsu
Giờ nó mới hiểu ra, những đồng tiền mẹ kiếm được khổ cực đến mức nào
Rồi nó bỏ học, nó đi làm bồi bàn ở một quán cơm nọ, bà chủ đánh đập, chửi bới, bóc lột sức lao động của nó. Một thời gian, nó không chịu đựng được nên xin nghỉ, nó lại bị mụ ta ăn quỵt tiền lương với lý do xin nghỉ không thông báo trước.
Lang thang một mình trên phố, nó mới nhận ra mẹ kiếm tiền cực khổ đến nhường nào, bao lâu nay cứ đến tháng là nó gọi điện về, mẹ gửi lên liền. Còn hôm nay đây, chính sức lao động nó làm ra lại bị người ta cướp trắng trợn. Nó muốn về nhà nhưng vì xấu hổ nên không dám.
Đêm vừa đói vừa lạnh, nó còn chút tiền ít ỏi trong người mua chiếc bánh mỳ lại gầm cầu ngồi ăn, đang định cho vào miệng thì nó nhìn thấy một em bé đang ngồi co ro bên cạnh.
Em bé nhìn nó chằm chằm, hình như nó đang rất đói, bỗng nhiên nó đưa chiếc bánh mỳ đó cho em:
Cho em này, em ăn đi!
Đôi mắt em bé sáng rực lên, nhoẻn miệng cười, vội vàng đưa tay ra đón lấy chiếc bánh. Mặc dù rất đói nhưng nhìn em bé ăn chiếc bánh ngon lành, nó cũng vui. Thế nhưng, nó thấy em chỉ ăn một nửa, còn một nửa gói ghém lại cẩn thận:
Tại sao em lại để dành một nửa bánh mì vậy?
Dạ, em muốn để dành cho mẹ em, mẹ nhịn đói hai ba ngày nay rồi ạ!”…
Mắt nó cay cay, nó thấy mình không bằng em, bao nhiêu năm qua nó đã làm mẹ buồn. Nghĩ đến đó, nó vừa chạy thẳng về nhà vừa khóc nức nở. Về đến cổng, nó quỳ xuống:
Mẹ ơi! Con sai rồi! Là con không tốt, hãy tha thứ cho con mẹ nhé! Mẹ ơi!...”
Mẹ từ trong nhà chạy ra:
Biết sai là tốt, hãy làm lại từ đầu con ạ, chưa có gì là muộn cả,…
Nói rồi, mẹ ôm cậu khóc nức nở. Thật không đâu ấm áp bằng lòng mẹ!
Theo Thu Hương / Một Thế Giới

Rơi nước mắt với hình ảnh em bé 7 tuổi tần tảo chăm sóc cha bị bại liệt

Hình ảnh em bé 7 tuổi một thân một mình chăm sóc cho cha bị bại liệt, mẹ dắt em gái bỏ đi khiến người đọc không cầm được nước mắt. 

Hoàn cảnh của em vô cùng đáng thương, khi được chia sẻ lên mạng, rất nhiều nhà hảo tâm đã tìm đến tận nơi để giúp đỡ bố con em phần nào khó khăn trong cuộc sống.

Người bố năm nay 37 tuổi, là công nhân. Hai năm trước, trong một lần đang thi công, do bất cẩn nên anh bị ngã từ tầng hai xuống. Lúc đó, vợ và con trai vội vàng đưa anh đến bệnh viện, thế nhưng do xương sườn và xương cột sống bị gãy, tủy sống cũng bị thương nghiêm trọng nên nửa thân dưới của anh đã bị tê liệt hoàn toàn.

em-be-7-tuoi-blogtamsu (5)
Hình ảnh em bé 7 tuổi đang ngồi chăm chỉ học bài và nét tinh nghịch của em

Vì điều trị cho anh nên những khoản tích góp của gia đình ngày càng cạn kiệt, mà tình hình sức khỏe của anh không có chút tiến triển nào. Từ đó, anh nằm liệt giường và không thể tiếp tục làm việc được nữa.

Hoàn cảnh gia đình đã khó khăn nay càng khó khăn hơn, người vợ không chịu được cảnh túng quẫn nên một thời gian sau đó liền dẫn theo con gái 3 tuổi bỏ nhà đi, từ đó bặt vô âm tín, không thấy quay về nữa, bỏ mặc cậu con trai 7 tuổi và người chồng bại liệt ở lại.

em-be-7-tuoi-blogtamsu (7)
Em đút cơm cho bố ăn

Không còn sự lựa chọn nào khác, em bắt buộc phải trưởng thành, phải tự lập. Mới chỉ là học sinh lớp một nhưng mỗi sáng sớm 6h em đã phải thức dậy chuẩn bị bữa sáng cho bố sau đó mới đi đến trường. Giờ nghỉ trưa, em ăn cơm xong liền vội vội vàng chạy về nhà đút cơm cho bố rồi lại tiếp tục đến trường.

em-be-7-tuoi-blogtamsu (3)
Em tự vo gạo nấu cơm

Sau khi tan học, em không vội về nhà mà còn tranh thủ đi tìm nhặt nhạnh những chai lọ người ta bỏ đi để bán lấy tiền, ngày nào cũng vậy, ít nhất phải kiếm được chút tiền em mới về nhà.

Em cho hay: “Cái bố cháu cần nhất bây giờ đó là thuốc để trị liệu nhưng cháu lại không có số tiền lớn để mua thuốc cho bố”. Em còn cho biết, dù có cố gắng đến mấy đi nữa thì số tiền kiếm được nhiều nhất cũng chỉ được 20 Nhân dân tệ  ( tương đương với 70 nghìn tiền Việt) mà thôi, làm sao đủ để trả số tiền viện phí lớn như thế được.

Sau khi đi tìm nhặt chai lọ xong, em trở về giúp bố lật người, thoa thuốc sau lưng. Do nằm một chỗ trong thời gian dài nên trên người bố em ngày càng xuất hiện nhiều vết lở loét, một số vết thương đã xuất hiện tình trạng nhiễm trùng.

em-be-7-tuoi-blogtamsu (2)
Em tra thuốc cho bố

Ngoài số tiền ít ỏi mà em kiếm được từ những chai lọ kia, số tiền cần để trang trải cuộc sống, hai cha con em chỉ biết dựa vào số tiền Nhà nước trợ cấp cho mỗi tháng 300 Nhân dân tệ (tương đương với hơn 1 triệu tiền Việt).

Thỉnh thoảng có những người hàng xóm tốt bụng, họ giúp đỡ bố con em bằng chút đồ ăn, hoặc một số đồ dùng gì đó, tuy nhiên, ngoài ra hai bố con em không biết dựa dẫm vào đâu nữa.

Người bố nói rằng, nhìn thấy con trai cực khổ như vậy, anh đã nhiều lần nghĩ đến việc tự sát, nhưng rồi anh lại nghĩ đến cảnh côi cút của con trai khi không có bố bên cạnh, anh lại cố gắng để sống tiếp.

“Nếu bố không còn, cháu cũng không muốn sống nữa”

Cậu bé cho biết, nếu không còn bố, em cũng không tiếp tục sống nữa. Thế nhưng, điều khiến mọi người ngưỡng mộ đó chính là tinh thần lạc quan, một lòng quyết tâm cứu sống bố của em, em còn nói rằng, chỉ mong mình lớn nhanh để kiếm tiền chữa bệnh cho bố.

Một em bé còn nhỏ tuổi nhưng đã hiểu chuyện như vậy, vậy mà mẹ em nỡ bỏ bố con em mà đi. Mong rằng, tương lai của em sẽ tươi sáng hơn,  mong rằng các nhà hảo tâm hãy giúp đỡ để bố em nhanh chữa khỏi bệnh!
Theo Thu Hương / Một Thế Giới

Linggo, Nobyembre 1, 2015

Nhìn dáng ngồi đoán tính cách phụ nữ

Phụ nữ có thói quen vắt chéo chân thường là người do dự, thiếu quyết đoán. Bên cạnh đó, phụ nữ thường ngồi một chân duỗi, một chân co lại thường đi ganh tị, ghen ghét người khác.
dangngoi
1. Hai bàn chân chạm nhau, chạm đất
Đây là mẫu phụ nữ chân thành, cao thượng. Trong công việc, họ làm việc có phương pháp, nghiêm túc, cẩn thận và thích mọi thứ đều hoàn hảo. Bề ngoài họ là những người phụ nữ lạnh lùng, nhưng thực chất họ là người ấm áp. Họ có khả năng nắm bắt tình hình rất tốt nhưng lại không dám hành động, thiếu sự sáng tạo và linh hoạt trong công việc.
dangngoi
2. Một chân duỗi thẳng, chân khác co lên
Phụ nữ có dáng ngồi kiểu này thường là những người hách dịch, sinh ra đã thích ganh tỵ với người khác. Vì vậy, họ rất khó có được sự yêu mến của mọi người. Một số nghiên cứu chỉ ra, những người ngồi tư thế này thường kiểm soát được cảm xúc, căng thẳng và sợ hãi rất tốt – tư thế phòng thủ điển hình.
dangngoi1
3. Ngón chân chụm lại gần nhau, 2 gót chân tách ra
Họ là những người phụ nữ luôn do dự, đôi khi quá tỉ mỉ, ảnh hưởng đến sự linh hoạt trong mọi việc. Tuýp phụ nữ này cô đơn, giao tiếp bị hạn chế, vì chỉ tiếp xúc với những người họ cảm thấy gần gũi. Họ sâu sắc, có khả năng phân tích và phán xét chính xác về người khác, nhưng đôi khi họ đánh giá quá cao khả năng này của mình.
dangngoi2
4. Ngồi vắt chéo chân
Chính xác thì đây là mẫu phụ nữ thận trọng, thiếu tự tin, làm việc gì cũng do dự. Tuy nhiên, vì họ là người biết cách cư xử, rất khéo léo trong cuộc sống nên họ luôn gây được ấn tượng tốt và để lại hình ảnh đẹp trong mắt mọi người.
dangngoi3
5. Ngửa bàn tay và bàn chân khi ngồi
Những người này sống có trách nhiệm với những việc mình làm. Họ cá tính, thích chỉ huy và đôi khi khoe khoang. Phụ nữ có tư thế ngồi kiểu này, họ thiếu kinh nghiệm sống và thường xuyên tự mãn.
6. Hai chân giữ nguyên nhưng lắc bàn chân hoặc ngón chân
Đây là người ích kỷ, nhỏ nhen và xảo quyệt. Trong mắt người khác, họ bị đánh giá là keo kiệt và có phần quỷ quyệt. Phụ nữ có tư thế ngồi kiểu này thường có tư duy tốt và thích làm những việc khác người.
dangngoi4
7. Hai chân để tự nhiên, không quy luật
Là mẫu phụ nữ hiện đại, mạnh mẽ, luôn tự tin vào bản thân mình. Họ biết cách làm thế nào để cuộc sống được hài hòa và hạnh phúc.
dangngoi6
Theo Howto

Nhận biết phụ nữ dễ bị tổn thương qua tướng mạo

Phụ nữ trán cao, mắt ướt, lông mày mỏng thường dễ bị tổn thương trong tình yêu. Bên cạnh đó những mẫu phụ nữ có phần đầu to nhưng cổ lại nhỏ cũng hay gặp nhiều trắc trở trong đường tình duyên.
phunu
1.Trán cao
Phái nữ trán cao thông minh, thường là con người của sự nghiệp, song điều đó không có nghĩa rằng họ không cần hạnh phúc. Vẻ ngoài của họ lạnh lùng, nhưng trái tim họ luôn ấm áp và chứa chan những xúc cảm mãnh liệt. Họ không cần một nửa còn lại quá tài giỏi, chỉ cần tính cách hai người hợp nhau là đủ. Dù vậy, các chàng trai hầu hết sẽ thấy mình kém cỏi trước những người phụ nữ này, do đó quan hệ tình yêu dễ gặp trục trặc. Phụ nữ trán cao thường mạnh mẽ, cứng rắn nhưng dù gì họ vẫn là phái yếu và họ cũng dễ chán nản, thất vọng khi bị tổn thương trong tình yêu.
phunu

2. Đầu to và cổ mảnh mai
Những người phụ nữ có tướng này thường trông bơ phờ, không thích trò chuyện và rất hướng nội. Họ gặp khó khăn trong việc thể hiện và kiểm soát tình cảm của bản thân. Dù trải qua nhiều đau đớn trong tình yêu, phải chịu nhiều tổn thương sâu sắc nhưng họ vẫn không dễ dàng bỏ cuộc và cứ như vậy đắm chìm từ nỗi thất vọng này sang nỗi thất vọng khác.
3. Mắt ướt và lông mày mỏng
Mẫu phụ nữ có lông mày mỏng và mắt ướt không đủ quyết đoán để tự chọn hướng đi cho mình trong chuyện tình cảm và rất dễ khóc. Phái nữ có tướng này thường dễ thất vọng chuyện tình cảm, tuy nhiên họ sẵn sàng chấp nhận tổn thương để ở bên người họ yêu. Người có lông mày mỏng thương không có khả năng xoay xở khi gặp khó khăn và dễ hoảng sợ. Kèm theo đôi mắt ướt, phái nữ tướng này thường nhạy cảm, sống theo cảm xúc và trung thành. Họ nhất quyết theo đuổi tình yêu đến cùng, dù có bị đối phương đối xử tệ bạc gây ra nhiều tổn thương cho mình.
phunu1
Theo Lamsao