Lấy nhau được 2 năm nay, nhưng không lúc
nào Hiền yên tâm mỗi khi chồng đi tiếp khách hàng khuya muộn mới về.
Hào – chồng Hiền không phải người đàn ông trăng hoa, hay nhìn ngắm gái
mỗi khi ra phố. Nhưng hành tung của Hào luôn bí ẩn. Tuy là vợ chồng với
nhau, nhưng chẳng mấy khi Hào chia sẻ chuyện riêng tư với vợ. Ở cùng
chồng trong một căn nhà, ngủ chung giường ấy nhưng Hiền luôn cảm giác
hai vợ chồng cô như hai người xa lạ. Cô cảm thấy ở Hào luôn có một bí
nào đó giấu cô.
Ngày ngày Hiền vẫn quan sát, để ý chồng
nhưng cô không tìm ra được điều bí mật đó ở chồng. Rồi một hôm cô nảy ra
ý định, mình sẽ giả đi công tác vài hôm để xem không có cô ở nhà anh
còn giấu diếm chuyện chuyện gì không? Nhìn anh cứ bí hiểm thế này cô
sinh nghi.
Tối hôm đấy Hiền nói với chồng về chuyến
công tác của mình sẽ khởi hành vào ngày mai, nhưng Hào vẫn tỉnh bơ và
bảo câu “Là công việc thì nên đi, đừng vì cá nhân mà ảnh hưởng đến tập
thể”. Hiền chỉ ỡm ờ rồi lên giường đi ngủ trước.
Em đi nhớ giữ gìn sức khỏe nhé (ảnh minh họa)
Sáng hôm sau kéo vali đi, Hào đã đứng đợi sẵn ở cổng để chở cô ra sân bay. Thấy vậy Hiền bảo chồng:
- Thôi, anh đi làm đi. Em bắt taxi được rồi.
- Thôi lên xe đi, hôm nay anh đi muộn tý cũng không sao.
Chở Hiền đến sân bay, Hào lại vội về cơ
quan ngay. Cô lại ngậm ngùi bắt taxi về nhà nghỉ gần nhà. Theo dõi chồng
hai hôm nay vẫn chưa thấy động tĩnh gì. Anh vẫn đi làm và về nhà như
mọi ngày. Đến tối hôm thứ 3, đứng rình ở đầu ngõ cô thấy chồng chở một
đứa bé và một người phụ nữ đứng tuổi về nhà. Hiền nghĩ chắc họ hàng ở quê lên chơi. Nhưng mẹ con người này Hiền chưa gặp bao giờ, chẳng lẽ là bạn anh sao?
Chạy đến cổng nhòm vào Hiền thấy đứa bé
kia quấn quýt bên chồng, còn người phụ nữ kia đi vào nhà cô một cách tự
nhiên. Khi ba người đó vào nhà ăn uống, nấp sau cánh cửa Hiền vô cùng
sốc khi nghe thấy cách xưng hô của họ.
- Con trai ăn đi, rồi lát nữa bố đưa cho con chơi trò này hay lắm.
- Trò gì vậy bố? Ăn đi, xong rồi bố nói.
- Anh kệ nó, chiều quá rồi lại sinh hư ra đấy.
- Hư sao được, con trai anh mà hư là do anh đó.
- Anh nói gì đấy? Anh đã không nuôi nó ngày nào lại còn thế à?
- Thôi anh nói đùa, em ăn đi. Mấy khi nhà mình được đoàn tụ vui vẻ như thế này…
Hiền đứng ngoài mà chân tay rụng rời, cô
vô cùng sốc vì những điều đang diễn ra trong bếp kia. Có phải người đó
là nhân tình của anh không? Vì sao đứa bé kia đã tầm 4, 5 tuổi rồi mà
anh và cô mới lấy nhau được 2 năm. Chẳng lẽ trước khi lấy cô, Hào đã
từng…- Hiền tự hỏi mình thế.
Cố ngăn dòng nước mắt mặn chát đang tràn khóe mi và tiếng nấc của mình, Hiền chạy vụt mất khỏi nhà.
Hiền đứng ngoài mà chân tay rụng rời, cô vô cùng sốc vì những điều đang diễn ra trong bếp kia (ảnh minh họa)
Lang thang trên phố vắng, sương xuống
khiến Hiền buốt lạnh nhưng nỗi đau mà Hiền đang gánh chịu lại nhức buốt ở
trong tim. Thì ra bao lâu nay Hào đối xử xa lạ, lạnh nhạt với cô cũng
chỉ vì anh đã có một gia đình hạnh phúc khác ở bên ngoài. Hiền chỉ là
người đến sau mối tình ấy. Tại sao Hào lại lấy cô, mà không phải cô ta.
Để giờ đây anh cứ phải lén lút với người cũ, và Hiền phải gánh chịu nỗi
đau thế này?
Bất giác chuông điện thoại reo lên, mở điện thoại ra Hiền thấy Hào gọi. Cô cười khẩy rồi trả lời.
- Em đi công tác thế nào, công việc tốt chứ? Bao giờ em về để anh ra sân bay đón.
- …
- Em về rồi, và em biết tất cả những gì anh đã làm những ngày vắng em.
- Em về rồi sao? Sao em không nói với anh một tiếng.
- Nói để làm gì, vốn dĩ anh có quan tâm
tới người được gọi là vợ mình đâu. Em chỉ muốn hỏi anh một điều: Tại sao
anh lại có những bí mật, âm mưu ghê sợ đến vậy? Anh định đưa mẹ con cô
ấy về thế chỗ em sao? Tại sao anh làm vậy chứ?
- Em…nói linh tinh gì vậy?
- Tối nay về nhà, em đã thấy hết mọi
chuyện rồi. Anh tắt máy đi, rồi lên với mẹ con cô ấy. Em không làm phiền
gia đình hạnh phúc của anh nữa. Có lẽ em là người đến sau cuộc tình của
anh, em sẽ phải là người lau nước mắt thôi.
Tắt máy đi, Hiền ngã gục xuống đường.
Trái tim cô đau quặn thắt khi nói ra những câu này. Ngay lúc này đây,
Hào có dám bỏ mẹ con cô ấy để đến bên Hiền không? Hiền luôn mong điều đó
sẽ đến, nhưng cả đêm dầm sương ngoài trời đến cảm lạnh mà người cô mong
đợi vẫn không hề xuất hiện.
Hôm sau đó, Hiền phải nhập viện. Hào vội
vàng đến thăm vợ, và xin lỗi cô nhưng Hiền luôn quay mặt vào tường che
đi giọt nước mắt. Đến khi chồng đứng dậy ra ngoài, Hiền lấy phong thư
dưới gối đưa cho chồng và nói một câu đau đớn “chúc anh hạnh phúc”.
Mở phong thư ấy ra, thấy tờ đơn ly hôn
bị nhòe đi bởi nước mắt. Hào quỳ xuống khóc lóc với vợ, anh mong cô tha
thứ lỗi lầm. Hiền nhìn anh cười cay đắng “Chẳng phải đây là điều anh
muốn sao? Anh về đi, tôi muốn ở một mình”.
Hiền đã khóc cạn nước mắt vì người chồng
bội bạc, luôn có những bí mật âm mưu khiến cô sợ hãi. Ngày cô ra viện,
Hiền tự hứa với mình phải mạnh mẽ lên, Hào vốn dĩ không phải là người
dành cho mình. Cô phải sống thật tốt, thật tài giỏi để cho Hào phải hối
hận vì chuyện hôm nay.
Hạ Vi/ Theo Một thế giới